Luận văn ThS: Xây dựng hệ thống tìm kiếm âm thanh theo nội dung dựa trên đặc trưng miền tần số

388 1

Miễn phí

Tải về máy để xem đầy đủ hơn, bản xem trước là bản PDF

Tags: #luận văn thạc sĩ#luận văn#đồ án#báo cáo thực tập

Mô tả chi tiết

1. Mở đầu

1.1 Lí do chọn đề tài

Xã hội ngày càng phát triển lượng thông tin lưu trữ ngày càng lớn dẫn tới việc tìm kiếm dữ liệu đa phương tiện càng trở nên khó khăn. Do đó cần có các hệ thống tìm kiếm thông tin hỗ trợ người sử dụng tìm kiếm một  cách chính xác, nhanh chóng, hiệu quả và tiết kiệm thời gian. Hơn nữa, Công nghệ thông tin truyền thông, mạng máy tính và các giao thức truyền thông phát triển mạnh mẽ, kết hợp với khả năng mô tả, đồ họa phong phú của các trình duyệt đã mang lại sự đa dạng về các dữ liệu cho người dùng đầu cuối. Do đó, đòi hỏi làm thế nào để tổ chức và cơ cấu một lượng rất lớn các dữ liệu đa phương tiện để có thể dễ dàng nhận được thông tin cần thiết một cách nhanh chóng tại bất kỳ thời điểm nào.

1.2 Đối tượng phạm vi nghiên cứu

Các khái niệm cơ bản về cơ sở dữ liệu đa phương tiện. 

Các khái niệm cơ bản về đặc trưng âm thanh. 

Một số kỹ thuật ứng dụng phát triển cơ sở dữ liệu âm thanh. 

1.3 Phương pháp nghiên cứu

Tổng hợp các tài liệu đã được công bố về dữ liệu âm thanh.  

Thực nghiệm một số thuật toán biến đổi trong xử lý âm thanh  

Nhận xét, đánh giá kết quả thử nghiệm.

 

2. Nội dung

2.1 Giới thiệu cơ sở dữ liệu đa phương tiện

Các dữ liệu đa phương tiện

Tổng quan cơ sở dữ liệu đa phương tiện

  • Khái niệm
  • Kiến trúc cơ sở dữ liệu đa phương tiện 
  • Đặc trưng của một cơ sở dữ liệu đa phương tiện

Khái quát cơ sở dữ liệu âm thanh

  • Một số khái niệm
  • Dữ liệu âm thanh
  • Giới thiệu Cơ sở dữ liệu âm thanh

2.2 Trích chọn đặc trưng âm thanh

Khái quát về đặc trưng chính của âm thanh

Các đặc trưng âm thanh trong miền thời gian

  • Năng lượng trung bình
  • Zero crossing rate
  • Silence ratio

Các đặc trưng âm thanh trong miền tần số

  • Phổ âm thanh
  • Bandwidth
  • Phân bổ năng lƣợng
  • Điều hòa (Harmonicity)
  • Cao độ (Pitch)
  • Ảnh phổ (Spectrogram)
  • Các đặc trưng chủ quan

Đặc trưng âm thanh MFCC

  • Các bước tính MFCC
  • Đặc trưng âm thanh MFCC
  • Phương pháp phân tích MFCC

Phân lớp âm thanh

  • Giới thiệu về phân lớp âm thanh
  • Đặc điểm chính của phân lớp âm thanh
  • Kỹ Thuật phân lớp âm thanh

Một số kỹ thuật phân cụm

  • Tổng quan về phân cụm
  • Kỹ thuật phân cụm không phân cấp
  • Phương pháp phân cụm K- means 
  • K- means đầy đủ
  • Kỹ thuật phân lớp dùng thời gian động DTW

Mô hình hệ thống cở sở dữ liệu âm thanh

2.3 Xây dựng chương trình thử nghiệm

Giới thiệu bài toán thử nghiệm

Cài đặt thử nghiệm hệ thống tìm kiếm âm thanh

  • Mô hình hệ thống
  • Luồng dữ liệu trong chƣơng trình và các âm thanh số thực nghiệm
  • Một số chức năng của chương trình

Kết quả thực nghiệm

 

3. Kết luận

Luận văn trên đây đã giới thiệu một số phương pháp tìm kiếm âm thanh theo nội dung, bao gồm tình hình nghiên cứu và hướng phát triển của việc tìm kiếm  dữ  liệu  âm  thanh  hiện  nay,  các  khái  niệm  cơ  sở  và  chọn  lọc  một  số phương pháp, giải thuật nghiên cứu đã được chứng minh là hiệu quả thông qua các thí nghiệm trong thời gian gần đây. Việc tìm kiếm âm thanh theo nội dung nói chung và nhận dạng giọng nói nói riêng  là một vấn đề khó, đòi hỏi kết hợp nhiều phương pháp khác nhau, sử dụng nhiều bộ tham số đặc trưng khác nhau.  Trong khuôn khổ luận văn mới chỉ cài đặt thử nghiệm hệ thống nhận dạng giọng nói sử dụng một đặc trưng MFCC, chưa kết hợp thêm các đặc trưng khác như tần số cơ bản, formant…  Luận văn đã thực hiện được: 

  • Tìm hiểu các đặc trưng của âm thanh và tiếng nói. 
  • Tìm hiểu một số phương pháp trích chọn đặc trƣng sử dụng MFCC, tần số cơ bản F0 và Formant. 
  • Đề xuất một mô hình cho hệ thống nhận dạng tìm kiếm âm thanh. Cài đặt được phần mềm thử nghiệm trên nền Matlab.

 

4. Tài liệu tham khảo

Đặng Văn Chuyết, Ngô Minh Dũng “Khảo sát tính ổn định của một số đặc trưng ngữ âm trong nhận dạng người nói” 

Đặng Văn Đức, cơ sở dữ liệu đa phương tiện, Bài giảng cho cao học, Đại học Công nghệ thông tin và truyền thông, Đại học Bách khoa - Hà Nội, Đại học Công nghệ 2005-2014 

ETSI, “ES 202 050 V1.1.5 (2007-01)”, Chuẩn cho xử lý, truyền dẫn và nhận dạng tiếng nói của tổ chức tiêu chuẩn châu Âu ESTI. 

Phạm  Văn Sự,  Trương  Xuân Thành, “Giáo trình xử lý  tiếng nói”, Học viện Công nghệ Bưu chính Viễn thông.

Dalibor Mitrovic et.al., Features for Content-Based Audio Retrieval ,  Vienna University of Technology, 2010. 

DALIBOR MITROVI´ C et al, “Features for Content-Based Audio Retrieval”, Vienna University of Technology, [email protected].....

5. Phụ lục

Phụ lục 1: Sơ lượng về MATLAB

Phụ lục 2: Một số mã nguồn

Nội dung

1 BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO TRƢỜNG ĐẠI HỌC DÂN LẬP HẢI PHÒNG --------------------------------------------- ISO 9001:2008 PHÚ THỊ QUYÊN LUẬN VĂN THẠC SĨ NGÀNH HỆ THỐNG THÔNG TIN HẢI PHÒNG, 20162 BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO TRƢỜNG ĐẠI HỌC DÂN LẬP HẢI PHÒNG PHÚ THỊ QUYÊN XÂY DỰNG HỆ THỐNG TÌM KIẾM ÂM THANH THEO NỘI DUNG DỰA TRÊN ĐẶC TRƢNG MIỀN TẦN SỐ LUẬN VĂN THẠC SĨ NGÀNH CÔNG NGHỆ THÔNG TIN CHUYÊN NGÀNH: HỆ THỐNG THÔNG TIN MÃ SỐ: 60 48 01 04 NGƢỜI HƢỚNG DẪN KHOA HỌC: PGS.TS. ĐẶNG VĂN ĐỨC3 MỤC LỤC Trang 1. Mở đầu ........................................................................................... 7 2. Đối tƣợng và phạm vi nghiên cứu ................................................... 8 3. Hƣớng nghiên cứu của đề tài ........................................................... 8 4. Những nội dung nghiên cứu chính .................................................. 8 5. Phƣơng pháp nghiên cứu ............................................................... 8 6. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn ....................................................... 8 7. Bố cục luận văn .............................................................................. 9 Chương 1: Tổng quan về cơ sở dữ liệu âm thanh ............................................... 9 Chương 2: Trích chọn các đặc trưng âm thanh .................................................... 9 Chương 3: Xây dựng chương trình thử nghiệm hệ thống tìm kiếm âm thanh 9 CHƢƠNG 1: GIỚI THIỆU VỀ CƠ SỞ DỮ LIỆU ĐA PHƢƠNG TIỆN ... 10 1.1. Các dữ liệu đa phương tiện ............................................................................. 10 1.2. Tổng quan cơ sở dữ liệu đa phương tiện .................................................. 12 1.2.1. Khái niệm ..................................................................................................... 12 1.2.2. Kiến trúc cơ sở dữ liệu đa phương tiện (MMDBMS) .................. 12 1.2.3. Đặc trưng của một cơ sở dữ liệu đa phương tiện.......................... 15 1.3. Khái quát cơ sở dữ liệu âm thanh ................................................................ 17 1.3.1. Một số khái niệm ...................................................................................... 17 1.3.1.1. Truy tìm thông tin ........................................................................... 17 1.3.2. Dữ liệu âm thanh ......................................................................... 20 1.3.2.1. Các đặc trưng cơ bản của âm thanh ........................................ 20 1.3.2.2 Âm thanh số ....................................................................... 214 1.3.3. Giới thiệu Cơ sở dữ liệu âm thanh .............................................. 23 CHƢƠNG 2: TRÍCH CHỌN ĐẶC TRƢNG ÂM THANH ................... 24 2.1. Khái quát về đặc trƣng chính của âm thanh ......................................... 24 2.2. Các đặc trƣng âm thanh trong miền thời gian ....................................... 24 2.2.1. Năng lƣợng trung bình ............................................................. 25 2.2.2. Zero crossing rate .................................................................... 26 2.2.3. Silence ratio ............................................................................. 26 2.3. Các đặc trƣng âm thanh trong miền tần số ........................................... 26 2.3.1. Phổ âm thanh ......................................................................... 26 2.3.2. Bandwidth ............................................................................... 28 2.3.3. Phân bổ năng lƣợng ................................................................. 29 2.3.4. Điều hòa (Harmonicity) .......................................................... 29 2.3.5. Cao độ (Pitch) .......................................................................... 30 2.3.6. Ảnh phổ (Spectrogram) ........................................................... 30 2.3.7. Các đặc trƣng chủ quan ............................................................ 31 2.4. Đặc trƣng âm thanh MFCC ...................................................................... 31 2.4.1. Các bƣớc tính MFCC .............................................................. 31 2.4.2. Đặc trƣng âm thanh MFCC ..................................................... 32 2.4.3. Phƣơng pháp phân tích MFCC ................................................ 33 2.5. Phân lớp âm thanh .................................................................................... 42 2.5.1.Giới thiệu về phân lớp âm thanh .............................................. 42 2.5.2. Đặc điểm chính của phân lớp âm thanh .................................. 43 2.5.3. Kỹ Thuật phân lớp âm thanh ................................................... 44 2.6. Một số kỹ thuật phân cụm ........................................................................ 475 2.6.1. Tổng quan về phân cụm .......................................................... 48 2.6.2. Kỹ thuật phân cụm không phân cấp ........................................ 49 2.6.3. Phƣơng pháp phân cụm K- means .......................................... 49 2.6.4. K- means đầy đủ ...................................................................... 50 2.6.5. Kỹ thuật phân lớp dùng thời gian động DTW ........................ 52 2.7. Mô hình hệ thống CSDL âm thanh .......................................................... 59 Chƣơng 3: Xây dựng chƣơng trình thử nghiệm hệ thống tìm kiếm âm thanh 61 3.1.Giới thiệu bài toán thử nghiệm .................................................................. 61 3.2 Cài đặt thử nghiệm hệ thống tìm kiếm âm thanh ...................................... 62 3.2.1. Mô hình hệ thống .................................................................... 62 3.2.2. Luồng dữ liệu trong chƣơng trình và các âm thanh số thực nghiệm ......................................................................................................................... 63 3.2.3. Một số chức năng của chƣơng trình ........................................ 64 3.2.4. Kết quả thực nghiệm.............................................................................. 66 Kết luận và đề nghị .................................................................................. 68 Tài liệu tham khảo ................................................................................. 69 Phụ lục A ....................................................................................................... 70 Sơ lƣợc về MATLAB ..................................................................................... 70 Phụ lục B ....................................................................................................... 786 DANH MỤC CÁC CHỮ VIẾT TẮT Từ viết tắt Từ đầy đủ QoS (Quality of service) Chất lƣợng dịch vụ IR(Information Retrival) Truy tìm thông tin dB(Decibend) Âm lƣợng STFT(Short Time Fourier Transform) IDFT MFCC(Mel Frequency cepstral coefficients) LPC( Linear Predictive coding)7 DANH MỤC CÁC BẢNG BIỂU Hình Tên hình Trang Hình 1.1 Kiến trúc chung của một MMDBMS 16 Hình 1.2 Tìm kiếm dữ liệu đa phƣơng tiện 19 Hình 1.3 Mô hình thao tác MMDBMS 21 Hình 2.1 Tín hiệu âm thanh số theo miền thời gian 27 Hình 2.2 Phổ của tín hiệu âm thanh 30 Hình 2.3 Ảnh phổ của tín hiệu âm thanh 33 Hình 2.4 Đặc trƣng âm thanh MFCC 34 Hình 2.5 Quy trình biến đổi MFCC 35 Hình 2.6 Phân khung tín hiệu 36 Hình 2.7 Tín hiệu trên miền thời gian và tần số tƣơng ứng của nó 39 Hình 2.8 Băng lọc khoảng cách theo tần số mel 40 Hình 2.9 Phổ sau khi lọc theo thang mel 41 Hình 2.10 Vector Mel-spectral với các thành phần tƣơng quan cao tƣơng quan lại thành hệ số Mel13 42 Hình 2.11 Mel Cepstrum 43 Hình 2.12 Phân lớp âm thanh theo từng bƣớc 47 Hình 2.13 Minh họa cho kỹ thuật phân cụm, phân lớp các quả bóng thành các nhóm âm thanh có cùng màu 50 Hình 2.14 Thủ tục K-means 53 Hình 2.15 Phƣơng pháp phân cụm K-means 54 Hình 2.16 Ma trận lƣới các điểm 56 Hình 2.17 Hình dạng đƣờng đi trong ma trận 57 Hình 2.18 Phạm vi cho đƣờng đi 58 Hình 2.19 Luật đƣờng đi 58 Hình 2.20 Đƣờng đặc trƣng của âm số 2 59 Hình 2.21 Biểu diễn thuật toán biến dạng âm “hai” 608 Hình 2.22 Mô hình hệ thống CSDL âm thanh 61 Hình 3.1 Mô hình hệ thống nhận dạng giọng nói 64 Hình 3.2 Giao diện phần mềm SoundFinder 67 Hình 3.3 Cửa sổ giao diện của MATLAB 72 Hình 3.4 Đồ thị hàm số sin 759 MỞ ĐẦU Xã hội ngày càng phát triển lƣợng thông tin lƣu trữ ngày càng lớn dẫn tới việc tìm kiếm dữ liệu đa phƣơng tiện càng trở nên khó khăn. Do đó cần có các hệ thống tìm kiếm thông tin hỗ trợ ngƣời sử dụng tìm kiếm một cách chính xác, nhanh chóng, hiệu quả và tiết kiệm thời gian. Hơn nữa, Công nghệ thông tin truyền thông, mạng máy tính và các giao thức truyền thông phát triển mạnh mẽ, kết hợp với khả năng mô tả, đồ họa phong phú của các trình duyệt đã mang lại sự đa dạng về các dữ liệu cho ngƣời dùng đầu cuối. Do đó, đòi hỏi làm thế nào để tổ chức và cơ cấu một lƣợng rất lớn các dữ liệu đa phƣơng tiện để có thể dễ dàng nhận đƣợc thông tin cần thiết một cách nhanh chóng tại bất kỳ thời điểm nào. Từ đó, cơ sở dữ liệu đa phƣơng tiện đƣợc xây dựng để trở thành một công cụ quản lí, lƣu trữ và truy cập một lƣợng lớn các đối tƣợng đa phƣơng tiện. Đó chính là cơ hội cũng nhƣ là nguyên nhân để các công nghệ về cơ sở dữ liệu đa phƣơng tiện phát triển và ứng dụng rộng rãi trong đời sống kinh tế xã hội. Các dữ liệu đa phƣơng tiện gồm có: văn bản, hình ảnh tĩnh, hình ảnh động, âm thanh, âm nhạc, video… Hiệu quả của các ứng dụng đa phƣơng tiện phụ thuộc vào sức mạnh của cơ sở dữ liệu đa phƣơng tiện, cụ thể là cấu trúc, cách tổ chức, khả năng truy cập nhanh, chính xác… Công nghệ đa phƣơng tiện đƣợc ứng dụng trong nhiều trƣờng hợp nhƣ: elearning, hội thảo video, thƣ điện tử, hiện thực ảo, trò chơi điện tử… Việc tìm hiểu bản chất cũng nhƣ là các đặc trƣng, các thuộc tính, các kỹ thuật số hoá của từng loại dữ liệu đa phƣơng tiện là yêu cầu để triển khai và ứng dụng công nghệ đa phƣơng tiện vào đời sống. Trong đó, việc tìm hiểu các đặc trƣng, phƣơng pháp số hoá, phƣơng pháp trích chọn, tìm kiếm của dữ liệu âm thanh trong cơ sở dữ liệu âm thanh hiện đang đƣợc quan tâm đặc biệt bởi các đặc thù của dữ liệu âm thanh nhƣ:10 đa dạng thông dụng với ngƣời dùng, thân thiện với mọi đối tƣợng, truyền tải một lƣợng lớn thông tin trong khoảng thời gian ngắn, ứng dụng nhiều trong đời sống, đó chính là lí do tôi chọn đề tài “Xây dựng hệ thống tìm kiếm âm thanh theo nội dung dựa trên các đặc trưng miền tần số” 8. Đối tƣợng và phạm vi nghiên cứu - Các khái niệm cơ bản về cơ sở dữ liệu đa phƣơng tiện. - Các khái niệm cơ bản về đặc trƣng âm thanh. - Một số kỹ thuật ứng dụng phát triển cơ sở dữ liệu âm thanh. 9. Hƣớng nghiên cứu của đề tài - Nghiên cứu giải thuật liên quan đến các kỹ thuật tìm kiếm âm thanh trong cơ sở dữ liệu âm thanh. - Nghiên cứu giải pháp công nghệ cài đặt chƣơng trình thử nghiệm. 10. Những nội dung nghiên cứu chính Nội dung nghiên cứu của luận văn bao gồm: - Giới thiệu về cơ sở dữ liệu đa phƣơng tiện - Các đặc trƣng âm thanh và cơ sở dữ liệu âm thanh - Xây dựng chƣơng trình thử nghiệm hệ thống tìm kiếm âm thanh. 11. Phƣơng pháp nghiên cứu Tổng hợp các tài liệu đã đƣợc công bố về dữ liệu âm thanh. Thực nghiệm một số thuật toán biến đổi trong xử lý âm thanh Nhận xét, đánh giá kết quả thử nghiệm. 12. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn - Luận văn nghiên cứu kỹ thuật tìm kiếm âm thanh theo nội dung. - Cài đặt thử nghiệm các kỹ thuật xử lí âm thanh.11 - Giải quyết bài toán xử lí âm thanh trong cơ sở dữ liệu âm thanh đa phƣơng tiện. 13. Bố cục của luận văn Luận văn bao gồm 3 chƣơng cùng với phần Mở đầu, phần Kết luận, phần Mục lục, phần Tài liệu tham khảo. CHƢƠNG 1: TỔNG QUAN CƠ SỞ DỮ LIỆU ÂM THANH Trình bày một số khái niệm về CSDL đa phƣơng tiện nói chung và CSDL âm thanh nói riêng. Các vấn đề cơ bản đƣợc trình bày bao gồm Kiến trúc tổng quan của hệ thống CSDL đa phƣơng tiện, các loại dữ liệu đa phƣơng tiện và mô hình của chúng. Các nhiệm vụ phát triển hệ thống CSDL đa phƣơng tiện. Giới thiệu tình hình nghiên cứu trong và ngoài nƣớc về vấn đề liên quan. CHƢƠNG 2: TRÍCH CHỌN CÁC ĐẶC TRƢNG ÂM THANH Trình bày tổng quan một số phƣơng pháp, trích chọn đặc trƣng âm thanh. Tiếp theo là nghiên cứu các thuộc tính và đặc trƣng chính của âm thanh, bao gồm các đặc trƣng trong miền thời gian biên độ, trong miền biến đổi và trong miền ảnh phổ. Các thuộc tính và đặc trƣng chính của CSDL đa phƣơng tiện, phân lớp âm thanh phục vụ tìm kiếm dữ liệu âm thanh trong CSDL âm thanh. CHƢƠNG 3: XÂY DỰNG CHƢƠNG TRÌNH THỬ NGHIỆM HỆ THỐNG TÌM KIẾM ÂM THANH Giới thiệu bài toán thử nghiệm, dữ liệu thử nghiệm, các công cụ phần mềm hỗ trợ phát triển CSDL âm thanh. Thiết kế hệ thống, viết chƣơng trình thử nghiệm. Dự định sử dụng MatLab để xây dựng chƣơng trình demo.12 CHƢƠNG 1: GIỚI THIỆU VỀ CƠ SỞ DỮ LIỆU ĐA PHƢƠNG TIỆN 1.1. CÁC DỮ LIỆU ĐA PHƢƠNG TIỆN Đa phƣơng tiện (multimedia) là một phƣơng pháp giới thiệu thông tin trên máy tính bằng cách sử dụng nhiều phƣơng tiện truyền thông tin nhƣ: Text (văn bản), graphic (biểu đồ, đồ thị), animation (hoạt hình), image (ảnh chụp), video (hình ảnh), audio (âm thanh), hoặc kết hợp các media với nhau (video + audio + văn bản diễn giải)... [2] Ngƣời ta thƣờng phân media thành hai loại dựa trên quan hệ của chúng với thời gian. Đó là:  Static media: Không có chiều thời gian. Thông tin không liên quan tới thời gian. Ví dụ cho loại này là văn bản, hình họa, ảnh chụp.  Dynamic media: Có chiều thời gian. Thông tin có quan hệ chặt chẽ với thời gian và thông tin phải đƣợc trình diễn với thời gian xác định. Ví dụ các loại audio, video, animation, game online... So với dữ liệu truyền thông nhƣ văn bản và số, dữ liệu đa phƣơng tiện có một số đặc điểm rất khác biệt, đó là:  Kích thước và số lượng dữ liệu đồ sộ - Kích thƣớc dữ liệu lớn: dữ liệu đa phƣơng tiện có kích thƣớc lớn hơn nhiều so với các kiểu dữ liệu số và văn bản thông thƣờng. Một văn bản thô có 200 từ (khoảng 1000 ký tự) chỉ có kích thƣớc là 1kByte, nhƣng nếu lƣu văn bản đó bằng định dạng ảnh GIF thì kích thƣớc gấp khoảng 10 lần. Một giọng nói đơn sắc đƣợc lƣu với định dạng .WAVE trong thời gian 1 phút có kích thƣớc khoảng 2640 kByte (đã nén) hoặc xấp xỉ 6-8 MB (chƣa nén). Một cảnh video rất ngắn chứa hàng trăm bức ảnh với kích thƣớc có thể lên đến hàng chục MB..., xem bảng minh họa:13 Kiểu Mô tả Kích thƣớc Plain text khoảng 200 từ (1000 ký tự) 1 kByte Tệp Winword khoảng 200 từ (1000 ký tự) 15 kByte Ảnh GIF khoảng 200 từ (1000 ký tự, 210 x 100mm) 10 kByte Âm thanh WAVE Giọng nói (1 phút, 22KHz, 16 bit, mono) 2640 kByte - Số lƣợng dữ liệu đồ sộ: ngƣời ta ƣớc tính, chỉ riêng trên WWW có số lƣợng lên đến hàng tỉ ảnh, hàng trăm triệu bài hát MP3 và vài chục triệu phim video.  Một số dữ liệu đa phương tiện phụ thuộc thời gian Audio và video có thêm chiều thời gian. Khi trình diễn audio và video thì chất lƣợng của chúng phụ thuộc chặt chẽ vào tốc độ trình diễn. Ví dụ, video phải đƣợc trình diễn với tốc độ 25 đến 30 hình/giây để có thể cảm nhận đƣợc hình ảnh chuyển động trơn tru.  Tìm kiếm dựa trên cơ sở tương tự Trong cơ sở dữ liệu quan hệ, phƣơng pháp tìm kiếm truyền thông đối với dữ liệu dạng văn bản và số là tìm kiếm chính xác, hay còn gọi là "exact search". Đối với dữ liệu đa phƣơng tiện, ngƣời dùng thƣờng đặt ra yêu cầu tìm kiếm một đối tƣợng tƣơng tự theo nội dung mà họ đƣa ra. Ví dụ, một nghiên cứu khoa học cho biết con ngƣời có khả năng nhận biết một bài hát thông qua giai điệu (humming) tốt hơn thông qua tên bài hát. Mặt khác, có rất nhiều bài hát có cùng tên và chỉ khác nhau về giai điệu. Vì vậy, việc tìm kiếm một bài hát dựa trên giai điệu sẽ đáp ứng tốt hơn nhu cầu đầy tiềm năng của ngành công nghiệp giải trí. Tuy nhiên, việc tìm kiếm tƣơng tự có thể phải dựa trên các đặc trƣng phức tạp (ví dụ, video có thể chứa văn bản, âm thanh, hình ảnh...).  Đồng bộ Một số ứng dụng đa phƣơng tiện sử dụng hệ thống thời gian thực. Hệ thống thời gian thực là hệ thống mà trong đó sự đúng đắn của việc thực hiện14 thao tác không chỉ phụ thuộc vào việc thu đƣợc kết quả đúng mà còn phải đƣa ra kết quả đúng thời điểm. Ví dụ, các tệp phim, bài giảng, truyền hình trực tiếp, hội nghị, hội thảo qua mạng (video conference), xem video theo yêu cầu (video on demand) ... thì yêu cầu hình ảnh phải đƣợc đồng bộ với âm thanh.  Chất lượng dịch vụ (Quality of Service- QoS) QoS là một tập các yêu cầu về chất lƣợng đối với các hoạt động tổng thể chung của một hoặc nhiều đối tƣợng. Các tham số QoS mô tả tốc độ và độ tin cậy của việc truyền dữ liệu nhƣ thông lƣợng, trễ, tỷ lệ lỗi... Các ứng dụng đa phƣơng tiện khi truyền qua mạng thƣờng đòi hỏi yêu cầu cao về QoS, nhất là các dịch vụ đa phƣơng tiện tƣơng tác thời gian thực nhƣ điện thoại internet, hội thảo qua mạng. Các dịch vụ này thƣờng đòi hỏi khắt khe về độ trễ (tối đa là vài trăm ms). Để xác định QoS, ngƣời ta dựa vào các tham số sau đây: - Độ trễ: là khoảng thời gian cực đại để truyền dữ liệu. - Jitter: là độ biến đổi độ trễ. - Thông lƣợng: là tổng số dữ liệu cực đại đƣợc truyền đi trên một đơn vị thời gian. - Tỷ số mất tin: là số dữ liệu cực đại bị mất trên một đơn vị thời gian. 1.2. TỔNG QUAN CỦA CSDL ĐA PHƢƠNG TIỆN 1.2.1. Khái niệm Hệ thống quản trị cơ sở dữ liệu đa phƣơng tiện là hệ thống tổ chức và lƣu giữ, bao gồm các dữ liệu truyền thông và các loại dữ liệu trừu tƣợng. Một định nghĩa khác, theo Libor Janek và Goutham Alluri, hệ thống quản trị cơ sở dữ liệu đa phƣơng tiện là một cơ cấu tổ chức quản lý các kiểu dữ liệu khác nhau, có khả năng thể hiện trong các định dạng trên một phạm vi các nguồn phƣơng tiện đa dạng. [2] Lƣợng dữ liệu đa phƣơng tiện phát sinh theo nhu cầu hiện nay đƣợc lƣu15 trữ là một con số khổng lồ. Chỉ riêng với dữ liệu video, ngƣời ta ƣớc tính có khoảng 21264 trạm truyền hình phát 16 giờ hàng ngày, sinh ra khoảng 31 tỉ giờ. Tuy nhiên, các hệ quản trị cơ sở dữ liệu đã đƣợc sử dụng rộng rãi nhƣ cơ sở dữ liệu quan hệ, chủ yếu tập trung vào quản lý các tài liệu văn bản thì không đáp ứng đầy đủ đối với việc quản lý các dữ liệu đa phƣơng tiện, bởi các tính chất cũng nhƣ các yêu cầu đặc biệt của chúng nhƣ đã nêu ở trên. Do đó, hệ thống quản trị cơ sở dữ liệu đa phƣơng tiện là sự cần thiết để quản lý dữ liệu đa phƣơng tiện một cách có hiệu quả. 1.2.2. Kiến trúc cơ sở dữ liệu đa phƣơng tiện (MMDBMS) Phát triển một MMDBMS bao gồm các bƣớc sau: Bƣớc 1. Thu thập media Các dữ liệu media đƣợc thu thập từ các nguồn khác nhau nhƣ ti vi, CD, www... Bƣớc 2. Xử lý media Mô tả các đoạn trích media và các đặc trƣng của chúng, bao gồm cả lọc nhiễu và tách thô... Bƣớc 3. Lƣu trữ media Dựa vào yêu cầu cụ thể của ứng dụng để lƣu dữ liệu và các đặc trƣng của chúng vào hệ thống. Bƣớc 4. Tổ chức media Tổ chức các đặc trƣng để phục vụ việc truy tìm. Ví dụ, chỉ mục các đặc trƣng với các cấu trúc giúp khai thác hiệu quả. Bƣớc 5. Xử lý truy vấn media Là quá trình làm cho thích nghi với cấu trúc chỉ mục. Thiết kế các giải thuật tìm kiếm hiệu quả. Kiến trúc chung cho một MMDBMS đƣợc minh họa nhƣ sau:16 Truy vấn Các đối tƣợng media Kết quả Ngƣời dùng Phản hồi Hình 1.1: Kiến trúc chung của một MMDBMS Hệ thống cơ sở dữ liệu đa phƣơng tiện có nhiều môđun chức năng khác nhau nhằm hỗ trợ các thao tác trên dữ liệu đa phƣơng tiện. Bao gồm các môđun chính sau đây: - Giao diện ngƣời dùng. - Bộ trích chọn đặc trƣng. - Chỉ số hóa và môtơ tìm kiếm. - Quản lý truyền thông. Trong đó, có hai thao tác cơ bản là: Bổ sung dữ liệu đa phương tiện mới Thao tác bổ sung đƣợc thực hiện theo trình tự các bƣớc nhƣ sau: - Bƣớc 1. Dữ liệu đa phƣơng tiện mới đƣợc bổ sung thông qua nhiều cách khác nhau nhƣ nhập trực tiếp từ bàn phím, từ microphone hay từ Trích chọn đặc trƣng Chỉ mục Nén MMDBMS Xây dựng truy vấn đặc trƣng Search engine Xây dựng truy vấn phản hồi17 bất kỳ thiết bị nhập kỹ thuật số khác. Dữ liệu đa phƣơng tiện cũng có thể đƣợc lấy từ các tệp đã lƣu sẵn. - Bƣớc 2. Sau khi dữ liệu đa phƣơng tiện đƣợc bổ sung, nội dung của chúng đƣợc trích chọn bằng công cụ trích chọn đặc trƣng. - Bƣớc 3. Các dữ liệu đa phƣơng tiện đƣợc bổ sung cùng với các đặc trƣng của nó, thông qua bộ quản lý truyền tin đƣợc gửi về máy chủ. - Bƣớc 4. Tại máy chủ, các đặc trƣng đƣợc bố trí về các vị trí phù hợp dựa vào lƣợc đồ chỉ số hóa. - Bƣớc 5. Các dữ liệu đa phƣơng tiện bổ sung cùng với các đặc trƣng và chỉ số hóa phát sinh đƣợc lƣu vào bộ quản lý lƣu trữ. Truy vấn Thao tác truy vấn đƣợc thực hiện theo trình tự các bƣớc nhƣ sau: - Bƣớc 1. Tại giao diện ngƣời dùng, ngƣời sử dụng truy vấn thông tin thông qua một thiết bị nhập nào đó, thông qua tệp đã đƣợc lƣu trƣớc đó hoặc có thể lấy trực tiếp từ cơ sở dữ liệu MMDBMS. - Bƣớc 2. Nếu truy vấn của ngƣời sử dụng không đƣợc lấy trực tiếp từ cơ sở dữ liệu trong MMDBMS thì thực hiện nhƣ sau: + Thực hiện trích chọn đặc trƣng truy vấn. + Gửi các trích chọn đặc trƣng đó đến máy chủ. + Môtơ chỉ số hóa tìm kiếm các mục dữ liệu phù hợp với truy vấn trong cơ sở dữ liệu. + Hiển thị kết quả đến ngƣời sử dụng thông qua giao diện ngƣời dùng. 1.2.3. Đặc trƣng của một cơ sở dữ liệu đa phƣơng tiện Các đặc trƣng chủ yếu của MMDBMS bao gồm:  Quản lý dữ liệu đa phương tiện đã được lưu trữ: các dữ liệu đa phƣơng tiện đƣợc lƣu trữ để quản lý gồm cả các thiết bị bên trong và bên ngoài18 máy tính, ví dụ dữ liệu lƣu trữ trên CD ROM...  Các phương pháp tìm kiếm dựa theo mô tả: ví dụ, ngƣời dùng có thể đƣa ra một mô tả để tìm kiếm "tiếng chuông điện thoại"...  Giao diện người dùng độc lập với thiết bị: ngƣời dùng không cần biết cách thức lƣu trữ dữ liệu đa phƣơng tiện nhƣ thế nào.  Giao diện người dùng độc lập với các định dạng: các truy vấn dữ liệu đa phƣơng tiện có thể độc lập với định dạng dữ liệu. Nó cho phép có thể sử dụng các kỹ thuật lƣu trữ mới mà không cần thay đổi ứng dụng cơ sở dữ liệu hiện có.  Cho phép thực hiện nhiều truy cập dữ liệu đồng thời: dữ liệu đa phƣơng tiện có thể truy cập đồng thời qua nhiều câu truy vấn khác nhau bởi một số ứng dụng. Cách truy cập nhất quán nhằm chia sẻ dữ liệu có thể đƣợc thực hiện, và cần có cơ chế để thỏa mãn việc tránh tạo ra các xung đột.  Quản lý một lượng dữ liệu lớn: hệ thống cần phải có khả năng lƣu trữ và quản lý lƣợng dữ liệu lớn và thỏa mãn các truy vấn đối với các quan hệ của dữ liệu.  Vấn đề truyền dữ liệu đa phương tiện dựa trên thời gian thực: điều khiển việc đọc/ghi dữ liệu liên tục phải đƣợc thực hiện dựa trên thời gian thực. Do lƣợng dữ liệu có thể là rất lớn (ví dụ, truyền video) nên việc truyền dữ liệu có thể tốn nhiều thời gian và nó còn đòi hỏi phải đƣợc thực hiện một cách chính xác.19 Hình 1.2:Tìm kiếm dữ liệu đa phương tiện 1.3. KHÁI QUÁT CƠ SỞ DỮ LIỆU ÂM THANH 1.3.1. Một số khái niệm 1.3.1.1. Truy tìm thông tin Truy tìm thông tin - Information Retrieval (IR) là kỹ thuật tìm kiếm thông tin đƣợc lƣu trữ trên máy tính. Đối với dữ liệu đa phƣơng tiện, việc truy tìm thông tin hiệu quả là dựa trên tìm kiếm tƣơng tự. Hệ thống lƣu trữ một tập các đối tƣợng đa phƣơng tiện trong cơ sở dữ liệu. Ngƣời dùng đƣa ra các truy vấn, và hệ thống tìm ra các đối tƣợng tƣơng tự truy vấn trong cơ sở dữ liệu đã lƣu trữ thỏa mãn yêu cầu của ngƣời dùng. Truy tìm thông tin trong MMDBMS có một số đặc điểm sau đây: [4] - Sử dụng một khối lƣợng dữ liệu đặc tả lớn và phức tạp. - Việc tiếp cận IR chủ yếu dựa trên các đặc trƣng. - Các dữ liệu thƣờng có kích thƣớc lớn. - Sự cần thiết phải có các kỹ thuật chỉ mục dữ liệu kích thƣớc lớn để xử lý các Câu truy vấn Âm thanh Đại diện Âm thanh Đại diện Âm thanh Xử lý Xử lý Đánh giá mức độ thích hợp và phản hồi Âm thanh truy Off-line On-line Đối sánh (tính toán mức độ20 truy vấn một cách hiệu quả và thực hiện nhanh hơn so với phƣơng pháp tìm kiếm tuần tự. - Sự cần thiết phải tích hợp các đặc trƣng media phức tạp một cách thƣờng xuyên (ví dụ, dữ liệu ảnh có thể chứa các đặc trƣng nhƣ: hình dạng, biểu đồ màu, kết cấu...). Ý tƣởng của phƣơng pháp tìm kiếm tƣơng tự đƣa ra nhƣ sau: - Cho một tập các đối tƣợng đa phƣơng tiện trong MMDBMS. - Tìm ra một hoặc một số K đối tƣợng tƣơng tự (giống) nhất với đối tƣợng truy vấn mong muốn một cách nhanh chóng. Đo tính tƣơng tự a. Mô tả: Cho một tập các đối tƣợng đa phƣơng tiện DB hoặc cho một điểm P nào đó trong một không gian mảng d chiều DS=[0,1]d. Truy vấn Q là một vectơ đặc trƣng d chiều đƣợc tách ra từ đối tƣợng cần truy vấn. Biểu thức truy vấn có thể thay đổi (ví dụ, trọng số...). Gọi D(P,Q) là hàm khoảng cách về tính tƣơng tự giữa P và Q. b. Các thao tác: Thao tác thực hiện chi tiết các mô tả nêu trên bao gồm: - Chỉ mục Ban đầu, dữ liệu trong cơ sở dữ liệu đƣợc tiền xử lý để trích chọn đặc trƣng và đƣợc chỉ số hóa dựa trên cơ sở đặc trƣng và ngữ nghĩa. Kết quả đƣợc vectơ đặc trƣng của dữ liệu đó. - Truy vấn Khi ngƣời sử dụng truy vấn thông tin thì câu truy vấn thông tin của ngƣời sử dụng đƣợc trích chọn các đặc trƣng chính. Kết quả đƣợc vectơ truy vấn.21 - Đo tính tƣơng tự Các đặc trƣng của vectơ đặc trƣng trong cơ sở dữ liệu và vectơ truy vấn đƣợc đem ra so sánh, giá trị so sánh cho ta khoảng cách d. - Kết quả Nếu vectơ đặc trƣng nào trong cơ sở dữ liệu gần với vectơ truy vấn nhất, tức là khoảng cách d nhỏ nhất thì đƣợc tìm ra và trình diễn cho ngƣời sử dụng. c. Mô hình: Mô hình thao tác MMDBMS nêu trên đƣợc thể hiện nhƣ sau: Hình 1.3: Mô hình thao tác MMDBMS d. Tính chất: Dữ liệu truy vấn Dữ liệu đa phƣơng tiện=Trích chọn đặc trƣng=Trích chọn đặc trƣng=Vectơ truy vấn: Q Vectơ đặc trƣng: P Kết quả (danh sách các kết quả có giá trị D nhỏ nhất) 7uPNLÃPWtQKWmkQJWõ RNKR§QJFiFK' 34 22 Cho P và Q là hai đối tƣợng trong không gian Metric. Khoảng cách D(P,Q) đo tính tƣơng tự của P và Q có một số tính chất sau đây: - Tính đối xứng (Symmetry): D(P,Q) = D(Q,P) - Tính bất biến (Constancy of Self- Similarity): D(P,P) = 0 - Tính tuyệt đối (Positivity): D(P,Q)>0 nếu P Q - Tính không đều tam giác (Triangular Inequality): D(P,Q) D(P,O)+D(Q,O) 1.3.2. Dữ liệu âm thanh 1.3.2.1. Các đặc trưng cơ bản của âm thanh Âm thanh là sự lan truyền áp suất không khí trong không gian, âm thanh có các đặc trƣng vật lý và sinh lý. Các đặc trƣng Vật lý : - Tần số âm thanh : là tần số dao động của sóng âm, tính theo đơn vị Hz, KHz. - Cƣờng độ âm thanh : độ lớn biên độ sóng âm, đặc trƣng cho công suất của nguồn phát âm. Đơn vị của cƣờng độ là W/m2. Các đặc trƣng sinh lý : liên quan đến sự cảm nhận âm thanh của tai ngƣời. - Âm sắc : là sắc thái cao thấp, trầm bổng (liên quan đến phổ tần số của sóng âm) - Âm lƣợng : cảm giác to, nhỏ của tai ngƣời khi nghe, âm lƣợng liên quan đến cƣờng độ của sóng âm. Âm lƣợng là một đại lƣợng tƣơng đối, đƣợc đo bằng Decibend (dB). Ngƣời ta quy ƣớc giá trị cƣờng độ ngƣỡng nhỏ nhất mà tai ngƣời còn có thể cảm nhận đƣợc âm thanh là 10-12 W/m2 ứng với mức âm lƣợng 0 dB [4]. Từ đó xác định đƣợc : Âm lƣợng của âm thanh trong hội trƣờng lớn là cỡ 60 dB ;23 Nhà máy : 80 dB; Ngƣỡng cảm nhận lớn nhất của tai ngƣời: 120 dB; Ngƣỡng đau của tai ngƣời : 140 dB. 1.3.2.2. Âm thanh số Số hoá là quá trình biểu diễn âm thanh tƣơng tự dƣới dạng rời rạc và đƣợc mã hoá dƣới dạng các con số nhị phân để xử lý trong máy tính hoặc các thiết bị đa phƣơng tiện số. Một âm thanh có thể là tổ hợp của nhiều tần số, tần số chính bao trùm trong âm đƣợc gọi là tần số cơ bản. Trong tiếng nói tần số cơ bản là đáp ứng của sự rung động các dây thanh âm, tần số cơ bản thƣờng đƣợc ký hiệu là F0. Đơn vị của tần số là Hertz, ký hiệu là Hz. Mỗi Hz bằng một dao động/một giây. Và 1 KHz sẽ bằng 1000 Hz. Các thông số chủ yếu của âm thanh số hoá là : a. Lấy mẫu âm thanh Lấy mẫu âm thanh là quá trình tạo ra tín hiệu âm thanh rời rạc hoặc tín hiệu số từ tín hiệu âm thanh dạng tƣơng tự. Tần số lấy mẫu là số lần lấy mẫu đƣợc tính trong một đơn vị thời gian, thông thƣờng là giây. Tần số lấy mẫu ký hiệu là Fs Khoảng thời gian mà quá trình lấy mẫu đƣợc lặp lại gọi là chu kỳ lấy mẫu. Ví dụ: Fs = 11025Hz nghĩa là 1s ta thu đƣợc 11025 mẫu và 1ms thu đƣợc 11025/1000 11 mẫu. Định lý lấy mẫu Shannon : Định lý Shannon: Để đảm bảo thu đƣợc tín hiệu số hoá trung thực trong mức cho phép với tín hiệu lấy mẫu, tần số lấy mẫu phải tối thiểu lớn hơn hai lần tần số lớn nhất xuất hiện trong tín hiệu lấy mẫu. Các âm thanh số hóa tiêu chuẩn thƣờng đƣợc lấy mẫu với các tần số từ 6000 đến 192000 Hz, và thƣờng là các tần số 6000, 8000, 11025 , 22050 ,24 44100 , 48000, 96000 Hz. Tần số âm thanh con ngƣời có thể cảm nhận đƣợc nằm trong khoảng từ 20 đến 20000 Hz. Tuy nhiên, tần số tiếng nói của con ngƣời chỉ nằm trong khoảng 8000 Hz. Tai ngƣời đặc biệt nhạy cảm với những tần số trong tín hiệu tiếng nói chứa thông tin phù hợp nhất với việc liên lạc (những tần số xấp xỉ 200 – 5600 Hz). Ngƣời nghe có thể phân biệt đƣợc những sự khác biệt nhỏ trong thời gian và tần số của những âm thanh nằm trong vùng tần số này. Do vậy, theo định lý lấy mẫu Shannon, tần số lấy mẫu cho tiếng nói chỉ cần cỡ 11025 Hz hoặc 22050 Hz là vừa. Nếu lấy mẫu với tần số quá cao thì số lƣợng mẫu thu đƣợc rất lớn và gây khó khăn hơn trong việc xử lý chúng, ngƣợc lại, nếu lấy mẫu với tần số quá thấp thì sẽ làm biến dạng và mất mát thông tin trong âm thanh. b. Lƣợng tử hoá âm thanh Quá trình biểu diễn trị số của các mẫu bởi một giá trị xác định nằm trong phạm vi biểu diễn bởi số byte mã hoá đƣợc gọi là quá trình lƣợng tử hoá. Số byte dùng trong mã hoá âm thanh thƣờng là 1, 2 hoặc 4 byte. VD mã hoá âm thanh bởi 8 bit (1 byte) sẽ phân chia giá trị các mẫu âm thanh ra làm 256 mức, trong khoảng từ 0 đến 511 hoặc từ -256 đến 255. Nếu mã hóa âm thanh bởi ít byte thì số mức để biểu diễn trị số của các mẫu thu đƣợc là ít, do đó phải làm tròn trị số của các mẫu với sai số lớn, điều này đồng nghĩa với việc làm sai lệch hay làm biến dạng âm thanh ở một mức độ nào đó, tuy nhiên thu đƣợc lợi điểm là dung lƣợng tệp âm thanh thu đƣợc là nhỏ. Ngƣợc lại, nếu dùng quá nhiều byte để mã hoá thì sẽ thu đƣợc âm thanh với độ trung thực cao, tuy nhiên phải trả giá cho dung lƣợng lớn của tệp âm thanh số hoá thu đƣợc. F0 trung bình (Hz) F0 thấp nhất=c0 cao nhất=Naã=12R=80=20M=25 Nữ 225 150 350 Trẻ em 300 200 500 Vì tần số cơ bản là tần số dao động của dây thanh âm nên đối với mỗi ngƣời, giá trị này khá ổn định đối với các nguyên âm khác nhau. Một số kết quả khảo sát cho thấy nó chỉ thay đổi khoảng 5% giữa các nguyên âm khác nhau. Với cùng một ngƣời, khi phát âm ở các thời điểm khác nhau, tần số cơ bản cũng có sự thay đổi nhỏ. Tần số cơ bản càng lớn thì âm thanh phát ra có cao độ càng lớn, hay nói cách khác đặc trƣng Pitch của âm thanh đó càng cao. Trong lĩnh vực nhận dạng tiếng nói, tần số cơ bản đƣợc sử dụng phối hợp với các đặc trƣng khác để tăng cƣờng độ chính xác. 1.3.3. Giới thiệu Cơ sở dữ liệu âm thanh Tƣơng tự dữ liệu ảnh và dữ liệu video, dữ liệu âm thanh đƣợc đặc trƣng bởi hai cách cơ bản: sử dụng metadata để diễn giải nội dung tệp âm thanh hay tách đặc trƣng thích hợp của dữ liệu âm thanh nhờ kỹ thuật xử lý tín hiệu. Chúng ta sẽ khảo sát tổng quan cả hai kỹ thuật này. - Biểu diễn nội dung âm thanh bằng metadata Tổng quát thì metadata đƣợc sử dụng để biểu diễn nội dung âm thanh đƣợc xem nhƣ tập các đối tƣợng trải dài theo đƣờng thời gian, tƣơng tự video. Các đối tƣợng, đặc trƣng và hoạt động xảy ra trong âm thanh hoàn toàn tƣơng tự nhƣ trong video. Sự khác biệt ở chỗ, âm thanh để nghe, còn video để cả nghe và nhìn. Nhƣ vậy, chúng ta có thể chỉ số hóa metadata kết hợp với26 âm thanh theo cách tƣơng tự cách chỉ số hoá video, và kỹ thuật xử lý truy vấn video cũng đƣợc sử dụng lại ở đây. Phần lớn CSDL âm thanh đang tồn tại sử dụng lƣợc đồ chỉ số hoá trên cơ sở metadata. - Nội dung âm thanh trên cơ sở tín hiệu Sử dụng metadata là tin cậy và đƣợc khuyến cáo khi có cách tạo ra metadata. Thí dụ, nếu ta tạo ra CSDL âm thanh của đài phát thanh hay ghi âm nhạc, thì hầu nhƣ không có vấn đề khi tạo ra metadata. Tuy nhiên, trong ứng dụng khác, nhƣ cảnh sát nghe trộm điện thoại của kẻ tình nghi bán ma tuý, việc tạo metadata sẽ phức tạp hơn bởi vì nhận danh của ngƣời nói có thể không đƣợc biết trƣớc, thậm chí nội dung của hội thoại có thể không rõ ràng (nếu có sử dụng thiết bị trộn âm). Trong trƣờng hợp nhƣ vậy, quan niệm về nội dung đƣợc mô tả bằng khái niệm của các phƣơng pháp xử lý tín hiệu trên đây. CSDL âm thanh có thể đƣợc chỉ số hóa bằng các đặc trƣng của tín hiệu âm thanh nhƣ: Cƣờng độ, âm lƣợng, độ trong, ... CHƢƠNG 2: TRÍCH CHỌN ĐẶC TRƢNG ÂM THANH 2.1. Khái quát về đặc trƣng chính của âm thanh Trong thực tế, trích chọn đặc trƣng đóng vai trò rất quan trọng trong vấn đề phân lớp âm thanh. Chúng cho thấy đặc trƣng quan trọng của các loại tín hiệu âm thanh khác nhau. Để nâng cao tính chính xác của việc phân lớp âm thanh, ta cần phải lựa chọn các đặc trƣng tốt. Đa số các phƣơng pháp, giải thuật trích chọn đặc trƣng âm thanh hiện nay đều xem các đặc trƣng sau đây là hiệu quả để phân lớp và phân đoạn âm thanh. 2.2 . Các đặc trƣng âm thanh trong miền thời gian Biểu diễn trong miền thời gian hay thời gian - biên độ là kỹ thuật trình diễn tín hiệu cơ bản nhất, trong đó tín hiệu đƣợc biểu diễn nhƣ biên độ biến27 đổi theo thời gian. [2] Hình 2.1 là thí dụ tín hiệu âm thanh số trong miền thời gian. Im lặng (câm) đƣợc biểu diễn bởi giá trị 0. Giá trị tín hiệu có thể âm hay dƣơng phụ thuộc vào áp suất âm thanh cao hơn hay thấp hơn áp suất cân bằng khi im lặng. Giả sử rằng sử dụng 16 bít để mã hóa mẫu audio, thì ta có giá trị tín hiệu sẽ trong khoảng từ 32767 đến -32767. Hình 2.1: Tín hiệu âm thanh số theo miền thời gian Từ cách biểu diễn trên đây ta dẽ dàng có đƣợc năng lƣợng trung bình, tốc độ vƣợt qua 0 (zero crossing rate) và tỷ lệ câm (silence ratio). 2.2.1. Năng lƣợng trung bình Năng lƣợng trung bình chỉ ra âm lƣợng (loudness) của tín hiệu audio. Có nhiều cách để tính nó. Một cách tính đơn giản nhƣ sau:28 E trong đó, E là năng lƣợng trung bình của đoạn audio, N là tổng số mẫu trong đoạn audio, x(n) là giá trị của mẫu n. 2.2.2. Zero crossing rate Tốc độ vƣợt q ua 0 chỉ ra tần số thay đổi của dấu biên độ tín hiệu. Nói cách khác nó chỉ ra tần số trung bình của tín hiệu. Tốc độ vƣợt qua 0 đƣợc tính nhƣ sau: ∑ ( ) ( ) trong đó, sgn x(n) là dấu của x(n) và có giá trị 1 nếu x(n) dƣơng, giá trị -1 nếu x(n) có giá trị âm. 2.2.3. Silence ratio Tỷ lệ câm chỉ ra kích thƣớc đoạn âm thanh câm. Câm đƣợc định nghĩa nhƣ chu kỳ trong đó giá trị biên độ tuyệt đối của một số mẫu nhỏ hơn ngƣỡng nào đó. Có hai loại ngƣỡng: ngƣỡng biên độ và ngƣỡng thời gian. Với ngƣỡng biên độ, mẫu đƣợc xem nhƣ là câm khi biên độ của nó nhỏ hơn ngƣỡng biên độ. Chỉ một mẫu câm không đƣợc xem nhƣ chu kỳ câm. Chỉ khi tổng các mẫu câm liên tục vƣợt qua ngƣỡng thời gian nào đó thì các mẫu này hình thành chu kỳ câm (silence period). Tỷ lệ câm đƣợc tính bằng tỷ lệ giữa tổng chu kỳ câm và tổng độ dài của đoạn âm thanh. 2.3.Các đặc trƣng âm thanh trong miền tần số 2.3.1. Phổ âm thanh Biểu diễn miền thời gian không chỉ ra đƣợc các thành phần tần số và phân bổ tần số của tín hiệu âm thanh. Biểu diễn miền tần số suy diễn từ biểu diễn miền không gian bằng biến đổi Fourier. Biến đổi Fourier đƣợc xem nhƣ N 1 x(n)2 N 029 2 k N 1 k 0 tách tín hiệu thành các thành phần tần số. Trong miền tấn số, tín hiệu đƣợc biểu diễn bởi biên độ biến đổi theo tần số, chỉ ra tổng năng lƣợng tại các tần số khác nhau. Biểu diễn miền tần số của tín hiệu đƣợc gọi là phổ của tín hiệu. [2] Hình 2.2 là phổ của tín hiệu âm thanh của hình 2.1. Xuất phát từ phổ tín hiệu, dễ dàng nhận ra phân bổ năng lƣợng theo dải tần số. Vì quan tâm đến tín hiệu số cho nên ta sử dụng DFT để suy diễn ra phổ tín hiệu. Công thức tính DFT nhƣ sau: ( ) ∑ ( ) trong đó, k , x(n) là tín hiệu rời rạc với N mẫu, k là DFT bin. N Nếu tần số lấy mẫu tín hiệu là fs Hz thì tần số fk của bin k sẽ là: Nếu x(n) có giới hạn thời gian là N thì nó có thể khôi phục hoàn toàn bằng IDFT của N mẫu tần số nhƣ sau: x(n) (k)e jn k30 Các giá trị DFT và IDFT đƣợc tính toán hiệu quả bằng thuật toán FFT. Hình 2.2: Phổ của tín hiệu âm thanh Nhƣ nói trên, DFT làm việc với tín hiệu rời rạc có giới hạn độ dài (N). Thực tế, rất nhiều tín hiệu trong khoảng thời gian dài. Rất khó tính toán DFT với N rất lớn. Để giải quyết vấn đề này, ngƣời ta sử dụng STFT (Short Time Fourier Transform). Trong đó, tín hiệu với độ dài tùy ý đƣợc chia thành các khối gọi là frame và DFT áp dụng cho từng frame. Frame đƣợc hình thành bằng cách nhân tín hiệu gốc với hàm cửa sổ. Thông thƣờng độ dài frame khoảng 10 đến 20 ms đƣợc sử dụng vào phân tích không gian. Sau đây là một số đặc trƣng suy diễn từ phổ tín hiệu. 2.3.2. Bandwidth Băng thông chỉ ra dải tần số của âm thanh. Tín hiệu nhạc thƣờng có băng thông cao hơn tín hiệu tiếng nói. Cách tính băng thông đơn giản nhất là Biên độ Tần số (Hz)31 lấy chênh lệch tần số giữa tần số cao nhất với tần số thấp nhất của các thành phần phổ khác không. Trong một số trƣờng hợp, “nonzero” đƣợc xác định khoảng 3 dB trên mức câm. 2.3.3. Phân bổ năng lƣợng Từ phổ tín hiệu, chúng ta dễ dàng nhận thấy phân bổ tín hiệu theo các thành phần tần số. Thí dụ, chúng ta có thể qua sát thấy nó nếu tín hiệu có thành phần tần số cao đáng kể. Thông tin này có ích cho phân lớp audio bởi vì âm nhạc thƣờng có các thành phần tần số cao hơn tiếng nói. Việc tính toán năng lƣợng dải tần số cao và tần số thấp là cần thiết. Thực sự, khái niệm “low”, “high” phụ thuộc vào ứng dụng. Thí dụ tần số tín hiệu tiếng nói ít khi vƣợt qua 7 kHz. Do vậy, ta có thể chia toàn bộ phổ dọc theo đƣờng ngang 7 kHz: nửa dƣới thuộc tần số thấp và nửa trên thuộc tần số cao. Tổng năng lƣợng cho mỗi băng đƣợc tính bằng tổng năng lƣợng mỗi mẫu trong băng. Một đặc trƣng quan trọng suy diễn từ phân bổ năng lƣợng là trọng tâm phổ (centroid). Nó là điểm giữa của phân bổ năng lƣợng phổ tín hiệu. Tiếng nói có trọng tâm thấp so với âm nhạc. Trọng tâm còn đƣợc gọi là độ chói (brightness). 2.3.4. Điều hòa (Harmonicity) Đặc trƣng thứ hai trong miền tần số của âm thanh là điều hòa. Trong âm thanh điều hòa, các thành phần phổ là số lần nguyên của tần số thấp nhất và tần số thƣờng xuyên cao nhất. Tần số thấp nhất đƣợc gọi là tần số cơ bản. Âm nhạc thƣờng điều hòa hơn âm thanh khác. Để xác định đƣợc âm thanh có điều hòa hay không hãy kiểm tra xem tần số của các thành phần trội là số lần tần số cơ bản hay không. Thí dụ, phổ âm thanh nốt G4 của tiếng sáo có dãy tần số cao độ (pitch) nhƣ sau: 400 Hz, 800 Hz, 1200 Hz, 1600 Hz... Ta có thể viết dãy trên nhƣ sau:32 f, 2f, 3f, 4f... trong đó, f=400 Hz là tần số cơ bản của âm thanh. Các thành phần có tần số nf đƣợc gọi là điều hòa của nốt nhạc. [1] 2.3.5. Cao độ (Pitch) Đặc trƣng thứ ba của miền tần số là cao độ. Thuộc tính cảm nhận các tần số âm thanh còn đƣợc gọi là pitch. Tần số càng cao thì pitch càng cao và bƣớc sóng càng ngắn. Có thể xếp hàng âm thanh theo mức độ cao độ. Cao độ là đặc trƣng chủ quan, nó quan hệ nhƣng không tƣơng đƣơng với tần số cơ bản. Tuy nhiên, trong thực tế chúng ta sử dụng các tần số cơ bản để xấp xỉ cao độ. 2.3.6. Ảnh phổ (Spectrogram) Biểu diễn âm lƣợng - thời gian và phổ là hai biểu diễn tín hiệu đơn giản nhất. Hạn chế của biểu diễn âm lƣợng - thời gian là không chỉ ra các thành phần tần số của tín hiệu và phổ, không chỉ ra khi nào các thành phần tần số khác nhau xuất hiện. Để giải quyết vấn đề này, biểu diễn tổ hợp hay còn gọi là ảnh phổ đƣợc sử dụng. Ảnh phổ của tín hiệu chỉ ra quan hệ giữa ba biến: nội dung tần số, thời gian và cƣờng độ. Trong ảnh phổ, nội dung tần số đƣợc biểu diễn theo các trục tung, thời gian theo trục hoành. Cƣờng độ (intensity, power) của các thành phần tần số khác nhau của tín hiệu đƣợc chỉ ra bằng độ xám, cƣờng độ lớn hơn biểu diễn bởi mức độ xám cao hơn. [2] Hình 2.3 chỉ ra ảnh phổ của tín hiệu âm thanh từ hình 2.2. Ảnh phổ mô tả rõ ràng các quan hệ giữa thời gian, tần số và biên độ. Ta có thế xác định tính xuất hiện đều của một vài thành phần tần số từ ảnh phổ tín hiệu ảnh phổ âm nhạc đều hơn.33 Hình 2.3: Ảnh phổ của tín hiệu âm thanh 2.3.7. Các đặc trƣng chủ quan Trừ cao độ (pitch), mọi đặc trƣng mô tả trên có thể đo trực tiếp trong miền thời gian hay miền tần số. Còn những đặc trƣng khác là có tính chủ quan, thí dụ âm sắc (timbre). Âm sắc liên quan đến chất lƣợng âm thanh. Đặc trƣng này chƣa có định nghĩa và sự hiểu biết rõ ràng. Nó chứa đựng mọi chất lƣợng âm thanh khác với pitch (cao độ), loudness (âm lƣợng) và duration (độ dài). Các thành phần quan trọng của âm sắc bao gồm hình bao biên độ, điều hòa và hình bao phổ. 2.4. Đặc trƣng âm thanh MFCC 2.4.1. Các bƣớc tính MFCC MFCC (Mel Frequency Cepstral Coefficients) là các hệ số biểu diễn phổ của phổ (spectrum-of-a-spectrum) của đoạn âm thanh. Các hệ số ceptral c(k) là cách thuận tiện cho việc mô hình hóa phân bổ34 năng lƣợng phổ [2] Các hệ số ceptral đƣợc tính toán cho mỗi khoảng thời gian ngắn của tín hiệu âm thanh. Hệ số ceptral đƣợc sử dụng trong MMDBMS (tìm kiếm âm thanh) và trong nhận dạng tiếng nói 2.4.2. Đặc trƣng âm thanh MFCC Một cặp âm thanh cảm nhận có độ cao nhƣ nhau nếu giá trị mel của chúng nhƣ nhau. Mel-scale: Xấp xỉ tuyến tính dƣới 1 kHz, và loga trên 1 kHz. Hình 2.4: Đặc trưng âm thanh MFCC Hệ số ceptral đƣợc sử dụng trong MMDBMS (tìm kiếm âm thanh) và trong nhận dạng tiếng nói. 2.4.3. Phƣơng pháp phân tích MFCC35 a. Quá trình lọc theo thang Mel Cepstral MFCC gồm các bƣớc chính sau: 1. Phân khung tín hiệu 2. Cửa sổ hóa 3. Chuyển đổi sang miền tần số 4. Chuyển đổi sang thang Mel 5. Thực hiện biến đổi Cosine rời rạc. Hình 2.5: Quy trình biến đổi MFCC Quan sát quá trình trên ta thấy, âm thanh đƣợc chia thành những khung có độ dài cố định. Mục đích là để lấy mẫu những đoạn tín hiệu nhỏ (theo lý thuyết là ổn định). Hàm cửa sổ bỏ đi những hiệu ứng phụ và vector đặc trƣng cepstral đƣợc thực hiện trên mỗi khung cửa sổ. Biến đổi Fourier rời rạc của mỗi khung đƣợc tính toán và lấy logarithm biên độ phổ. Thông tin về pha bị bỏ qua do biên độ phổ là quan trọng hơn pha. Thực hiện lấy logarithm biên độ phổ do âm lƣợng của tín hiệu là xấp xỉ logarith. Tiếp theo biến đổi phổ theo thang Mel. Từ kết quả này, trong vector Mel – spectral của các thành phần tƣơng quan cao, bƣớc cuối cùng là thực hiện biến đổi cosine rời rạc để tổng hợp vector phổ Mel để tƣơng quan lại các thành phần này [2]. Mỗi phần này đƣợc trình bày chi tiết trong các phần sau. b. Lấy mẫu Trong việc lấy mẫu dữ liệu, chúng ta xem xét đến tín hiệu âm thanh36 đã đƣợc số hóa bằng việc rời rạc hóa các giá trị trên những khoảng đều nhau vì vậy cần phải chắc chắn rằng tốc độ lấy mẫu là đủ lớn để mô tả tín hiệu dạng sóng. Tấn số lấy mẫu nên ít nhất gấp đôi tần số dạng sóng nhƣ trong định lý của Nyquist. Tốc độ lấy mẫu phổ biến là 8000, 11025, 22050, 44000. Thông thƣờng sử dụng tần số trên 10kHz c. Phân khung tín hiệu Phân khung là quá trình chia mẫu tín hiệu thành một số khung chồng lấp lên nhau hoặc không. Mục đích của phân khung là để lấy mẫu các đoạn tính hiệu nhỏ (theo lý thuyết là ổn định). Vấn đề là bản chất của âm thanh là không ổn định. Vì vậy, biến đổi Fourier sẽ thể hiện tần số xảy ra trên toàn miền thời gian thay vì thời gian cụ thể. Bởi thế khi tín hiệu là không ổn định, tín hiệu đó nên đƣợc chia nhỏ thành các cửa sổ rời rạc nhờ đó mỗi tín hiệu trong một cửa sổ trở nên tĩnh và phép biến đổi Fourier có thể thực hiện trên mỗi khung. Quá trình phân khung đƣợc thể hiện trong hình sau: Hình 2.6: Phân khung tín hiệu Trong khối này tín hiệu hiệu chỉnh ~s (n) đƣợc phân thành các khung, mỗi khung có N mẫu, hai khung kề lệch nhau M mẫu. Khung đầu tiên chứa N mẫu, khung thứ hai bắt đầu chậm hơn khung thứ nhất M mẫu và chồng lên khung thứ nhất N-M mẫu. Tƣơng tự, khung thứ ba chậm hơn khung thứ nhất 2M mẫu (chậm hơn khung thứ hai M mẫu) và chờm lên khung thứ nhất N-2M mẫu. Quá trình này tiếp tục cho đến khi tất cả các mẫu tiếng nói cần phân tích37 thuộc về một hoặc nhiều khung. d. Lấy cửa sổ tín hiệu Bƣớc tiếp theo là lấy cửa sổ cho mỗi khung riêng rẽ nhằm giảm sự gián đoạn của tín hiệu tiếng nói tại đầu và cuối mỗi khung. Nếu w(n), 0 sau khi lấy cửa sổ đƣợc: ̃ (k)= ( ) ( ), 0 Thông thƣờng, cửa sổ Hamming đƣợc sử dụng, cửa sổ này có dạng: W(n)=0.54-0.46 ( ) 0 0nN138 Ý tƣởng ở đây là giảm bớt sự méo phổ bằng việc sử dụng các cửa sổ để giảm tín hiệu về không tại điểm bắt đầu và kết thúc mỗi khung. Sự chồng lấp các khung để làm nhẵn khung đến khung kế tiếp. Lấy cửa sổ tín hiệu đảm bảo tất cả các phần của tín hiệu đƣợc khôi phục và loại trừ đƣợc khe hở giữa các khung. Việc này đƣợc thực hiện để khử tính không liên tục tại đƣờng viền khung cho biến đổi Fourier thực hiện sau đó. Các khung có độ dài lớn hơn có cao độ pitch chính xác hơn và nén dữ liệu tốt hơn nhƣng chất lƣợng giảm. e. Biến đổi Fourier nhanh Biến đổi Fourier rời rạc (DFT) hoặc biến đổi Fourier nhanh (FFT) đƣợc thực hiện để chuyển đổi mỗi khung với N mẫu từ miền thời gian sang miền tần số. Tín hiệu gốc cần đƣợc thực hiện biến đổi Fourier qua bộ lọc thông dải để xử lý độ lệch tần số Mel. Biến đổi Fourier chuẩn không đƣợc sử dụng do tín hiệu âm thanh không xác định trên toàn miền thời gian. Thông thƣờng hay sử dụng biến đổi DFT. Hình sau thể hiện tín hiệu trên miền thời gian và mô tả tần số tƣơng ứng của nó.39 Hình 2.7: Tín hiệu trên miền thời gian và tần số tương ứng của nó f. Chuyển đổi sang thang tần số Mel Để mô tả chính xác sự tiếp nhận tần số của hệ thống thính giác, ngƣời ta xây dựng một thang khác – thang Mel. Việc chuyển đổi sang miền tần số Mel làm nhẵn phổ và làm nổi lên các tần số cảm thụ có nghĩa. Biến đổi Fourier lên tín hiệu qua bộ lọc thông dải để làm đơn giản phổ mà không làm mất dữ liệu. Điều này đƣợc thực hiện bằng cách tập hợp các thành phần phổ thành một dải tần số. Phổ đƣợc làm đơn giản hóa do sử dụng một dàn bộ lọc để tách phổ thành các kênh. Các bộ lọc đƣợc đặt cách đều nhau trên thang Mel và lấy logarit trên thang tần số, các kênh có tần số thấp là không gian tuyến tính trong khi các kênh có tần số cao là không gian logarit. Tai ngƣời không cảm nhận sự thay đổi tần số của tiếng nói tuyến tính mà theo thang mel. Thang tần số Mel tuyến tính ở tần số dƣới 1kHz và logarit ở tần số cao hơn 1kHz. Ta chọn tần số 1kHz, 40 dB trên ngƣỡng nghe 1000 Mel. Do đó công thức gần đúng biểu diễn quan hệ tần số ở thang mel và thang tuyến tính nhƣ sau:40 ( ) ( ) Một phƣơng pháp để chuyển đổi sang thang Mel là sử dụng băng lọc. Khoảng cách của băng lọc đƣợc định nghĩa bởi một hằng số tần số mel theo thời gian. Biến đổi phổ S(w) bao gồm đầu ra của bộ lọc khi S(w) là đầu vào. Băng lọc này đƣợc áp dụng trong miền tần số, nó có thể xem nhƣ các điểm thu đƣợc của bộ lọc chính. (Hình 2.8). Với các khung nhỏ tốt nhất là sử dụng các bộ lọc dạng tam giác hoặc thậm chí hình chữ nhật vì độ phân giải là quá thấp trong miền tần số thấp. Hình 2.8: Băng lọc khoảng cách theo tần số mel41 Mỗi bộ lọc trong băng lọc đƣợc nhân với phổ tín hiệu vì vậy chỉ có một giá trị đơn của cƣờng độ trên bộ lọc đƣợc trả lại. Điều này có thể đạt đƣợc qua các tính toán của ma trận đơn. Kết quả là tổng của biên độ trong dải lọc và vì vậy làm giảm độ chính xác tới mức tai của con ngƣời. Hình 2.9 cho thấy kết quả này. Trục hoành mô tả chỉ số của bộ lọc và theo thang mel sau:Hình 2.9: Phổ sau khi lọc theo thang Mel Quá trình chuyển đổi sang thang tần số mel đƣợc thực hiện theo ba bƣớc42 1. Cố định vùng giá trị dƣới mỗi bộ lọc và đôi khi đƣa thang về 1. Đặt M = số băng lọc yêu cầu 2. Phân bố đều trên thang tần số Mel 3. Chuyển đổi từ Hz sang i' s trên thang tuyến tính. Mối quan hệ giữa mel và frq đƣợc cho bởi công thức: m=ln(1+f/700)*1000/ln(1+1000/700) h. Biến đổi Cosin rời rạc Ở bƣớc cuối cùng này, sử dụng biến đổi cosin rời rạc để làm tƣơng quan cƣờng độ phổ logarit mel với hệ số tần số mel MFCC. Cepstrum là biến đổi ngƣợc của tín hiệu theo log biên độ. Vì nguồn phổ là cân xứng nên thay biến đổi Fourier ngƣợc thành biến đổi cosin rời rạc (DCT) . Thêm vào đó, DCT có khả năng tƣơng quan cao hơn và hệ số cepstral chặt chẽ hơn. Hình dƣới mô tả vector Mel-spectral với các thành phần tƣơng quan cao tƣơng quan lại thành hệ số tần số Mel 13 Hình 2.10: vector Mel-spectral với các thành phần tương quan cao tương quan lại thành hệ số tần số Mel 13 Sự rời rạc tính hiệu x(n) đƣợc định nghĩa trong biểu thức43 x( n 1 y(k) Với: w(k) w(k ) n) cos 2N k 1 ,2 k N , k 1,..., N Thực hiện DCT, thu đƣợc tần số Mel Cepstrum (Hình 2.11) Có thể xem nhƣ hệ số thứ 0: C0 đƣợc loại trừ. Lý do là nó đại diện cho các giá trị của tín hiệu vào mang ít thông tin. Beth Logan đã nói rằng hệ số cepstral thứ 0 chỉ chứa thông tin về năng lƣợng. Hình 2.11: Mel Cepstrum (2n 1)(k 1) 1/ N , 2 / N44 Quan sát hình trên chúng ta có thể thấy đƣợc độ suy giảm biên độ ở các tần số cao hơn. 2.5 Phân lớp âm thanh 2.5.1 Giới thiệu về phân lớp âm thanh Việc phân âm thanh thành các lớp cụ thể có ý nghĩa rất quan trọng. Do với mỗi lớp âm thanh khác nhau có các giá trị đặc trƣng khác nhau (ví dụ, lớp giọng nói có giá trị đặc trƣng ZR lớn hơn so với âm nhạc). Các giá trị đặc trƣng khác nhau của mỗi lớp âm thanh của mỗi lớp âm thanh sẽ giúp cho việc chỉ mục và tìm kiếm các loại âm thanh khác nhau đƣợc thuận tiện và nhanh chóng hơn. Mặt khác, việc phân lớp âm thanh khác nhau có ý nghĩa tƣơng ứng với mỗi ứng dụng trên thực tế khác nhau (ví dụ, ứng dụng trong lĩnh vực nhận dạng giọng nói, chuyển giọng nói thành văn bản... từ lớp âm thanh là giọng nói, hoặc ngƣời ta có thể dựa vào giai điệu để tìm bài hát tƣơng ứng từ lớp âm thanh là âm nhạc). Tóm lại, việc phân lớp âm thanh có các ý nghĩa sau đây: 1. Các lớp âm thanh khác nhau đòi hỏi các tiến trình xử lý và các kỹ thuật truy tìm, chỉ mục khác nhau. 2. Các lớp âm thanh khác nhau có ý nghĩa đối với các ứng dụng khác nhau. 3. Việc phân lớp âm thanh rất hữu ích đối với một số ứng dụng. 4. Không gian tìm kiếm sau khi phân lớp sẽ giảm đáng kể, phục vụ cho việc phân thành các lớp âm thanh riêng biệt hơn hoặc để xử lý, truy tìm âm thanh. Ngày nay, một số phƣơng pháp phân lớp âm nhạc, giọng nói và các âm thanh khác đƣợc đề xuất nhƣ: Saunders sử dụng phƣơng pháp tốc độ vƣợt 0 (ZCR) trung bình và năng lƣợng thời gian ngắn (Short Time Energy) làm các45 đặc trƣng, và áp dụng một phƣơng pháp giới hạn đơn giản để phân biệt giọng nói và âm nhạc từ đài phát thanh. Scheirer và các đồng nghiệp thì sử dụng mƣời ba đặc trƣng đồng thời để phân lớp âm thanh. Kimber đƣa ra một cách tiếp cận về việc phân đoạn âm thanh, phần lớn đƣợc ứng dụng trong việc phân đoạn âm thanh trong bản ghi âm các hội nghị. Zang phân các lớp âm thanh bằng phƣơng pháp di truyền thành hai giai đoạn. Giai đoạn đầu, các tín hiệu âm thanh đƣợc phân đoạn và phân thành các lớp thô là giọng nói, âm nhạc, bài hát, giọng nói kèm nhạc nền, tiếng động của môi trƣờng kèm với nhạc nền, sáu loại tiếng động của môi trƣờng và tĩnh lặng (âm câm). Trong giai đoạn hai, sự phân lớp đƣợc nâng ở mức cao hơn và đƣợc đƣa vào từng loại cơ bản. Giọng nói đƣợc phân loại bằng giọng của ngƣời nam, nữ và trẻ em. Âm nhạc đƣợc phân lớp thành các lớp nhƣ loại nhạc blue, nhạc jazz, nhạc rock & roll, nhạc kèm lời và nhạc không lời, tùy theo các loại hoặc các nhạc cụ. Âm thanh môi trƣờng đƣợc phân lớp thành các lớp theo ngữ nghĩa ví dụ nhƣ tiếng vỗ tay, tiếng chuông kêu, tiếng bƣớc chân, tiếng gió bão, tiếng cƣời, tiếng chim hót...Theo Lu, một phƣơng pháp phân lớp âm thanh gồm hai giai đoạn thô để phân lớp âm thanh thành giọng nói, âm nhạc, tiếng động của môi trƣờng và tĩnh lặng. Còn Xi Shao, Changsheng Xu và Mohan S Kankanhalli đƣa ra phƣơng pháp phân lớp âm thanh tự động bằng cách: ban đầu, trích chọn các đặc trƣng từ nội dung âm thanh và xây dựng ra các vectơ đặc trƣng, sau đó, ứng dụng mạng nơron để tiến hành phân lớp âm thanh, và sử dụng giải thuật di truyền với giải thuật BP đồng thời để huấn luyện mạng. [4] 2.5.2. Đặc điểm chính của phân lớp âm thanh Ban đầu ngƣời ta phân lớp âm thanh thành ba lớp thô cơ bản là tiếng nói, âm nhạc và nhiễu. Vì giọng nói và âm nhạc là mối quan tâm chủ yếu của ngƣời dùng nên đa số ứng dụng hiện nay đều tập trung vào nghiên cứu và phát triển dựa trên hai lớp cơ bản này. Sau đây xin trình bày đặc trƣng khác biệt chính của lớp âm nhạc và lớp giọng nói theo nghiên cứu của Leung:46 Đặc trƣng Giọng nói Âm nhạc Băng thông 0 - 10 kHz 0 - 20 kHz Trọng tâm phổ thấp Cao Tỷ lệ câm Cao thấp Tốc độ vƣợt 0 biến đổi nhiều biến đổi ít Tiếng gõ đều Không Thƣờng là có 2.5.3. Kỹ thuật phân lớp âm thanh Việc phân lớp âm thanh dựa trên cơ sở tính toán các giá trị đặc trƣng. Ta xem xét một số cách phân lớp âm thanh nhƣ sau: a. Phân lớp âm thanh theo từng bƣớc Là phƣơng pháp phân lớp âm thanh theo từng bƣớc lọc dựa vào phân biệt đặc trƣng của âm thanh, từ đó xác định lớp của âm thanh đó. Mỗi đặc trƣng đƣợc sử dụng một cách riêng biệt trong các bƣớc phân lớp khác nhau. Thứ tự trong mỗi đặc trƣng khác nhau đƣợc sử dụng để phân lớp là rất quan trọng, chúng thƣờng đƣợc quyết định dựa trên độ phức tạp tính toán và các khả năng khác nhau của mỗi đặc trƣng. Trình tự phân lớp âm thanh theo từng bƣớc đƣợc xác định nhƣ sau: [4] Bƣớc 1. Tính trọng tâm (centroid) của các đoạn âm thanh (Lọc âm nhạc và giọng nói hoặc nhạc sô lô) Giọng nói và nhạc sô lô có trọng tâm thấp hơn so với âm nhạc. Vậy, nếu dữ liệu âm thanh nhập vào có trọng tâm cao thì đó là lớp âm nhạc. Ngƣợc lại, nó là giọng nói hoặc nhạc sô lô. Bƣớc 2. Tính tỷ lệ câm (SR) (Lọc âm nhạc với giọng nói và nhạc sô lô) Giọng nói và nhạc sô lô có tỷ lệ câm thấp hơn so với âm nhạc. Vậy, nếu dữ liệu âm thanh nhập vào có tỷ lệ câm cao thì đó là lớp âm nhạc. Ngƣợc lại, nó là giọng nói hoặc hát sô lô.47 Bƣớc 3. Tính tỷ lệ vƣợt qua 0 trung bình (ZCR) (Lọc giọng nói và nhạc sô lô) Trong quá trình phát âm, ZCR của giọng nói có mức biến đổi lớn hơn nhiều so với âm nhạc. Nhƣ vậy, nếu giá trị biến đổi ZCR cao thì nó là giọng nói, ngƣợc lại là nhạc sô lô. Dữ liệu âm thanh vào Đúng Âm nhạc Sai Giọng nói hoặc âm nhạc Sai Âm nhạc Đúng Giọng nói hoặc solo Sai Nhạc solo Đúng Giọng nói Trọng tâm cao?=SR cao?=Biến đổi ZCR cao?=Hình 2.12: Phân lớp âm thanh theo từng bước48 b. Phân lớp âm thanh theo vectơ đặc trƣng Phân lớp âm thanh theo vectơ đặc trƣng là trích ra những nội dung âm thanh đặc trƣng theo cảm quan để xây dựng vectơ đặc trƣng. Theo phƣơng pháp phân lớp này, một tập các đặc trƣng đƣợc sử dụng đồng thời nhƣ một vectơ để tính toán chặt chẽ đầu vào của tập huấn luyện. Để phân lớp các âm thanh khác nhau, với mỗi tín hiệu âm thanh, ta dùng 17 tham số để xây dựng vectơ đặc trƣng, bao gồm:  Giá trị trung bình của âm lƣợng (average of the loudness).  Độ biến thiên âm lƣợng (variance of the loudness).  Giá trị trung bình của cao độ (average of the pitch).  Độ biến thiên cao độ (variance of the pitch).  Giá trị trung bình của độ trong (average of the brightness).  Độ biến thiên độ trong (variance of the brightness).  Giá trị trung bình của băng thông (average of the bandwidth).  Độ biến thiên băng thông (variance of the bandwidth).  Đạo hàm trung bình của âm lƣợng (average derivatives of the loudness).  Độ biến thiên đạo hàm âm lƣợng (variance of the derivatives of the loudness).  Đạo hàm trung bình của cao độ (average derivatives of the pitch).  Độ biến thiên đạo hàm của cao độ (variance of the derivatives of the pitch).  Đạo hàm trung bình của độ trong (average derivatives of the brightness).  Độ biến thiên đạo hàm của độ trong (variance of the derivatives of49 the brightness).  Đạo hàm trung bình của băng thông (average derivatives of the bandwidth).  Độ biến thiên đạo hàm của băng thông (variance of the derivatives of the bandwidth).  Tỷ lệ câm của các khung năng lƣợng thấp (the radio of low energy frames). 2.6. Một số kỹ thuật phân cụm dữ liệu Ý tƣởng chính là sắp xếp đối tƣợng/véctơ đặc trƣng tƣơng tự vào cùng nhóm/cụm và việc tìm kiếm chỉ thực hiện trong các cụm liên quan Mỗi cụm đƣợc biểu diễn bởi trọng tâm của các véctơ đặc trƣng trong cụm Trong khi truy vấn, ta tính toán độ tƣơng tự giữa câu truy vấn và từng cụm (đại diện bởi véctơ đặc trƣng) Cụm nào có mức độ tƣơng tự lớn hơn ngƣỡng cho trƣớc là đƣợc chọn Tiếp theo đối sánh véctơ câu truy vấn với từng véctơ đặc trƣng trong cụm và k đối tƣợng gần nhất là kết quả. Phần này đề cập đến hai kỹ thuật phân lớp dữ liệu phổ biến là kỹ thuật phân cụm Kmean và kỹ thuật phân lớp dùng giải thuật thời gian động DTW. Kỹ thuật phân cụm Kmean là một trong những kỹ thuật phân cụm phổ biến và thành công nhất có sử dụng hệ số cepstral. Những nghiên cứu về sự cảm thụ cho thấy đây là phƣơng thức biến đổi tốt để lấy mẫu các hệ số và nó là quá trình tƣơng đối hiệu quả. Phƣơng thức này gồm 3 tham số: t, k, n với n là số đối tƣợng, k là số cụm và t là số lần lặp, với k, k<<n. Thuật toán DTW đƣợc ứng dụng để giải quyết việc so sánh giữa hai mẫu tín hiệu có độ dài khác nhau theo thời gian. Nhƣ ta biết, kết quả của quá trình phân tích tính hiệu theo phƣơng pháp mã hoá dự báo tuyến tính (Linear Predictive Coding LPC) hay băng lọc (Filter Bank) bao giờ cũng cho ta kết50 quả dạng chuỗi các véctơ đặc trƣng. Độ dài của chuỗi véc tơ này phụ thuộc vào độ dài của của hai tín hiệu mà ta phân tích. Nhƣ vậy, quá trình so sánh hai tín hiệu sẽ tƣơng ứng với quá trình so sánh 2 chuỗi véc tơ đặc trƣng của hai tín hiệu. Thuật toán DTW sẽ thực hiện việc so sánh 2 chuỗi véc tơ này theo một số luật sao cho tổng độ lệch giữa hai chuỗi là nhỏ nhất tƣơng ứng với đƣờng đi giữa các cặp véc tơ của hai chuỗi là tối ƣu nhất. Việc chọn lựa luật chọn đƣờng đi và giới hạn biên của các đƣờng đi sẽ cho ta kết quả tính toán là nhỏ nhất và hiệu quả nhất. 2.6.1. Tổng quan về phân cụm Các kỹ thuật phân cụm phân lớp dữ liệu thành hai hoặc nhiều hơn các nhóm dựa vào sự kết hợp nhiều nhân tố. Mục đích của quá trình phân cụm là nhóm dữ liệu tƣơng tự nhau vào một nhóm, trong khi dữ liệu trong các nhóm là khác nhau. Điều này đƣợc minh họa trong hình sau Hình 2.13: Minh họa cho kỹ thuật phân cụm. Phân lớp các quả bóng thành các nhóm có cùng màu Từ hình trên, chúng ta có thể thấy rằng việc phân cụm là để nhóm dữ liệu hoặc chia dữ liệu lớn thành các phần dữ liệu nhỏ hơn có một số điểm tƣơng tự nhau. Phƣơng pháp phân cụm làm việc khác với các phƣơng pháp phân loại hoặc thuật toán phân lớp dạng cây. Không có độ ƣu tiên về lớp, cả về số lƣợng cụm hoặc các luật để chỉ định thành các cụm. Phép phân cụm cho phép có nhiều cách gộp nhóm. Thông thƣờng, phép phân cụm có thể chia thành các kỹ thuật phân cụm có thứ bậc và các kỹ thuật phân cụm không có thứ bậc. Ví dụ về kỹ thuật phân51 cụm có thứ bậc là kết nối đơn, kết nối hoàn toàn, kết nối trung bình, giữa, phân khu. Kết nối không có thứ bậc gồm K-mean, K-mean thích ứng, K- medoid, phân cụm mờ. Phép phân cụm K-mean đơn chịu ảnh hƣởng của kỹ thuật phân cụm không có thứ bậc, chúng ta sẽ tìm hiểu kỹ về vấn đề này. 2.6.2. Kỹ thuật phân cụm không phân cấp Phân cụm không phân cấp gồm một dãy đơn điệu tăng về cƣờng độ tức là tăng số cụm để trở thành viên của các cụm lớn hơn. Các cụm mới có dạng liên tục hoặc rời rạc. Partitioning là một phƣơng pháp nhƣ vậy. Kỹ thuật này cho phép nhóm đối tƣợng lại thông qua quá trình hình thành cụm. Giả sử rằng chúng ta cần có k cụm và quá trình phân chia đối tƣợng thu đƣợc k cụm yêu cầu. Quá trình phân cụm bắt đầu bằng một giải pháp ban đầu, sau đó phân bố lại theo một số tiêu chí tối ƣu. Phƣơng thức phân cụm xây dựng k cụm từ những dữ liệu sau: Mỗi cụm tồn tại ít nhất một đối tƣợng n và mỗi đối tƣợng k phải thuộc một cụm nào đó. Điều kiện: k n Các cụm khác nhau không có cùng một đối tƣợng và xây dựng các cụm trên toàn bộ dữ liệu đã thiết lập. Cụm thứ k có thể do ngƣời dùng quy định hoặc tự động tạo ra để chọn k tốt nhất. 2.6.3. Phƣơng pháp phân cụm K-means K-mean là một phƣơng pháp phân cụm. Phƣơng pháp này quan sát k cụm trong dữ liệu, và trả lại vector chỉ số của k cụm đã quan sát. K-mean quan sát trong dữ liệu và tìm cách phân vùng dữ liệu sao cho dữ liệu trong một cụm càng gần nhau càng tốt và so với dữ liệu trong các cụm khác phải càng xa càng tốt. Mỗi cụm đƣợc xác định bởi các thành phần của nó và bởi thành phần trung tâm của nó. Thành phần trung tâm của mỗi cụm là thành phần mà có tổng khoảng cách từ các đối tƣợng trong cụm đến nó là nhỏ52 nhất. Cụm trung tâm đƣợc tính toán khác nhau với mỗi thƣớc đo khoảng cách, để tổng khoảng cách là nhỏ nhất với mỗi tiêu chuẩn đánh giá. 2.6.4. K-means đầy đủ Để thực hiện phƣơng thức K-mean đầy đủ ta sử dụng một thuật toán lặp để tính tổng khoảng cách từ mỗi đối tƣợng tới cụm trung tâm là nhỏ nhất trên toàn bộ cụm. Thuật toán này di chuyển các đối tƣợng giữa các cụm cho tới khi tổng khoảng cách không thể giảm hơn đƣợc nữa. Kết quả là tạo đƣợc các cụm có khoảng cách đủ nhỏ và có độ phân cách hợp lý. Độ nhỏ của dữ liệu có thể đƣợc chỉ ra bằng việc thay đổi các tham số đầu vào giống với số lƣợng cụm trung tâm và số lần lặp. Ý tƣởng chính ở đây là tìm cách xác định cụm trung tâm k từ mỗi cụm. Nên lựa chọn điểm trung tâm vì các vị trí khác nhau cho các kết quả khác nhau. Trong điều kiện lý tƣởng chúng phải cách xa các điểm khác tối đa khả năng có thể. Mỗi điểm trong dữ liệu đƣợc gắn với điểm trung tâm gần nhất. Điểm trung tâm thứ k mới sẽ đƣợc tính toán lại từ kết quả phân cụm của bƣớc trƣớc và quá trình nhóm các điểm dữ liệu với các điểm trung tâm gần nhất sẽ đƣợc thực hiện lặp đi lặp lại và điều đó sẽ tiếp tục cho tới khi xác định đƣợc điểm trung tâm chính. Phƣơng pháp phân cụm K-mean tìm nhóm có kích thƣớc nhỏ nhất trong tổng bình phƣơng các cụm, chúng ta sử dụng thuật toán sai số bình phƣơng để tính bình phƣơng khoảng cách Euclidean. Thuật toán Kmean thực hiện theo các bƣớc sau: 1. Đặt K điểm vào vùng phân cụm các đối tƣợng. Các điểm này mô tả nhóm trung tâm đầu tiên. 2. Gán mỗi đối tƣợng vào một nhóm có điểm trung tâm gần nhất. 3. Khi tất cả các đối tƣợng đã đƣợc đƣa vào các nhóm, tính toán lại vị trí của K điểm trung tâm. 4. Thực hiện lặp lại bƣớc 2 và 3 cho tới khi bỏ đi đƣợc các điểm trung tâm53 ở xa. Điều này giúp phân cách các đối tƣợng thành các nhóm có kích thƣớc nhỏ nhất có thể. Thủ tục lặp sẽ luôn kết thúc khi điểm trung tâm không thay đổi. Tuy nhiên, cần lƣu ý rằng các thuật toán không nhất thiết phải đƣa ra những kết quả tối ƣu. Hình 2.14 mô tả các bƣớc đã nêu trên. Mỗi bƣớc dƣới đây tƣơng ứng với trình tự của biểu đồ. Chọn số lƣợng cụm k. Ví dụ k=5 Tạo ra ngẫu nhiên vị trí trung tâm cụm Tại mỗi Centre tìm điểm trung tâm của chính nó Và thực hiện bƣớc nhảy Thực hiện lặp lại cho tới khi kết thúc Hình 2.14: Thủ tục K-mean54 Hình trên minh họa phƣơng thức phân cụm K. Chú ý rằng những dữ liệu tƣơng tự đƣợc nhóm cùng nhau. Bắt đầu Kết thúc Hình 2.15: Phương pháp phân cụm K-mean 2.6.5. Kỹ thuật phân lớp dùng thời gian động DTW Cho chuỗi âm tiết đầu vào w w1 , w2 ,...wL có độ dài L và có chuỗi vector đặc tính X x1 , x2 ,...xT , nhiệm vụ của hệ thống là phải nhận dạng xem chuỗi âm đầu vào là các ký tự gì và trong quá trình xử lý cần phải giảm thiểu tối đa các sai số quyết định. Mỗi tín hiệu âm tiết đầu vào Wl sẽ đƣợc so sánh với các mẫu Yl. Mỗi Yl là chuỗi các vector đặc tính của tín hiệu âm tiết Wl . Nhằm tăng khả năng nhận dạng, mỗi âm tiết có một tập hợp các mẫu khác nhau: Yl ,1 ,..., Yl ,M . Quá trình quyết định âm tiết phù hợp với một mẫu dựa theo nguyên tắc sau: l arg min min D( X ,Yl ,m ) Nhƣ vậy âm tiết Wl* là âm tiết phù hợp nhất với mẫu Yl tìm đƣợc. Khoảng cách D(X,Y) giữa dữ liệu đầu vào và dữ liệu mẫu Y=y1….ys có độ dài thời gian khác nhau S T đƣợc xác định bằng tổng các khoảng cách cục bộ dij d (xi , y j ) trên cả đƣờng đi của quá trình biến dạng thời gian.55 Khoảng cách tích luỹ Dij D(x1...xi , y1...y j ) đƣợc xác định theo công thức 0 I=J=0 min Di 1, j 1 , Di 1, j , Di, j 1 dij I>0, J>0 Kh¸c Và khoảng cách tổng D(X,Y)=DTS. Giả sử cho hai chuỗi vec tơ tƣơng ứng với mẫu tín hiệu là a a1 , a2 , a3 ,....aI và b b1 , b2 , b3 ,....bJ . Cho rằng tín hiệu mẫu a có chiều dài56 lớn hơn mẫu b tức là giá trị (I > J). Thuật toán sẽ thực hiện việc tìm đƣờng đi tối ƣu của chuỗi b theo chuỗi a (tức là các vị trí khác nhau giữa hai chuỗi theo thời gian) sao cho tổng chênh lệch giữa hai chuỗi vec tơ là nhỏ nhất. Để thực hiện đƣợc điều này thuật toán dùng ma trận lƣới các điểm (hình 2.16) Hình 2.16: Ma trận lưới các điểm Hai chuỗi véc tơ sẽ tƣơng ứng với hai cạnh của ma trận. Giả sử , véc tơ a theo trục x và véc tơ b theo trục y. Các nút của ma trận tƣơng ứng với khoảng cách tính đƣợc của hai chuỗi véc tơ tại các thời điểm thứ i của véc tơ a tƣơng ứng thời điểm thứ j của véc tơ b tƣơng ứng nút (i,j). Nhƣ vậy, đƣờng đi tối ƣu trong ma trận sẽ có dạng nhƣ hình dƣới57 (i m k d ( m 0 Hình 2.17: Hình dạng đường đi trong ma trận Việc xác định đƣờng đi tối ƣu trong ma trận lƣới đƣợc thực hiện sao tổng khoảng cách sai lệch giữa các cặp véc tơ của hai chuỗi là nhỏ nhất. Ký hiệu, d(i,j) là độ chênh lệch của hai véc tơ a và b tại thời điểm i và j tƣơng ứng. Yêu cầu của thuật toán DTW cho hai chuỗi vec tơ bất kỳ là cùng bắt đầu tại các vị trí (0,0) và kết thúc tại vị trí (I,J). Giá trị tại nút (0,0) xác định bằng 0. Đƣờng đi đƣợc xác định theo các cặp nút liên tiếp (ik-1,jk-1) k,jk) . Dùng ký hiệu ik để biểu diễn chỉ số của véc tơ a tại thời điểm k và jk là chỉ số của véc tơ b tại thời điểm k. Nhƣ vậy tổng khoảng cách giữa hai chuỗi véc tơ là : D(ik , jk ) D(ik 1 , jk 1 ) d (ik , jk ) Việc tìm giá trị min D(i,j) theo công thức sau: D* (i , j ) min D(ik 1 , jk 1 ) d(ik , jk ) min im , jm )58 Một số bắt buộc của DTW: - Chỉ số của i phải tăng đều tức là : ik - ik-1 =1 - Chỉ số của j tăng theo i với điều kiện: jk -jk-1 0 Giới hạn của đƣờng đi không thể tuỳ ý đƣợc vì nhƣ thế nó sẽ gây ra kết quả sai lệch và làm tăng khối lƣợng tính toán (nếu xét trên toàn bộ ma trận điểm). Vì vậy, cần phải giới hạn phạm vi của đƣờng đi sao cho việc tính toán giảm và độ chính xác cao. Phạm vi cho đƣờng đi đƣợc chọn nhƣ hình dƣới: Hình 2.18: Phạm vi cho đường đi Luật đƣờng đi đƣợc lựa chọn theo nhƣ hình sau : Hình 2.19: Luật đường đi Giả sử vị trí hiện tại đang ở thời điểm ik-1 và điểm đi tiếp là ik. Nhƣ vậy59 các giá trị jk có thể là jk, jk+1, jk+2 tƣơng ứng với các mũi tên trên ma trận. Kết quả: Kết quả đƣợc so sánh với phƣơng pháp biến dạng khác là biến dạng tuyến tính theo thời gian hay còn gọi là đồng bộ theo thời gian với thuật toán biến dạng nhƣ sau: Chỉ số theo thời gian của tín hiệu b liên quan đến chỉ số theo thời gian của tín hiệu a là : j J i và kết quả cho nhƣ trên hình ở trang sau. I60 Trên hình vẽ 2.20 thể hiện đƣờng đặc trƣng của âm số 2 (“hai”) có độ dài khác nhau (a) và (b). Với phƣơng pháp biến dạng tuyến tính thì giá trị thời gian chỉ số mẫu b đƣợc giãn đều theo chỉ số thời gian của mẫu tín hiệu a. Nhƣ vậy, hai khoảng thời gian đƣợc kéo dãn bằng nhau song các giá trị thì vẫn còn độ sai lệch lớn do tỷ lệ biến dạng là đều mà không có sự chọn lựa theo giá trị hình (c). Thể hiện việc kéo giãn tại các điểm có đƣờng nối ngang giữa hai tín hiệu. Còn sử dụng thuật toán DTW ta thấy tỷ lệ biến dạng không đồng đều tại các thời điểm tuỳ thuộc vào giá trị tích luỹ từ trƣớc nên hai mẫu so sánh sẽ có độ chênh lệch là nhỏ nhất hình (d), các đƣờng nối chéo thể hiện sự biến dạng không tuyến tính theo thời gian. Hình 2.21: Biểu diễn thuật toán biến dạng âm “hai”61 CSDL âm thanh Kết quả CSDL đặc trưng Đo mức độ tương tự Dữ liệu âm thanh Trích chọn đặc trưng Âm thanh truy vấn Trích chọn các đặc trưng Các đặc trưng đã được trích (a)(b) Hai tín hiệu có chiều dài khác nhau. (c) Biến dạng tuyến tính theo thời gian (d) Biến dạng DTW 2.7. Mô hình hệ thống cơ sở dữ liệu âm thanh Hệ thống cơ sở dự liệu âm thanh đƣợc mô tả nhƣ hình dƣới đây: Hệ thống bao gồm 2 pha làm việc: Xây dựng cơ sở dự liệu, khai thác (tìm kiếm) âm thanh. Trong pha xây dựng cơ sở dữ liệu, đầu vào là các tệp âm thanh. Chúng đƣợc trích trọn các đặc trƣng nhƣ: MFCC, năng lƣợng trung bình, khoảng nặng... Các tệp âm thanh và đặc trùn đƣợc lƣu trữ đồng thời trong cơ sở dữ liệu. [2] Xây dựng CSDL âm thanh (offline) Truy vấn Hình 2.22: Mô hình hệ thống CSDL âm thanh62 Các đặc trƣng thông thƣờng đƣợc lƣu trữ theo một cấu trúc dữ liệu dạng cây nào đó (ví dụ: B+, cây R, ....). Trong các hệ thống thực nghiệm đơn giản, các tệp âm thanh và đặc trƣng của chúng đƣợc lƣu trữ trong tệp hệ thống của hệ điều hành. Pha tìm kiếm tệp âm thanh đƣợc thực hiện online. Tệp âm thanh mẫu để tìm kiếm (tệp âm thanh truy vấn) đƣợc trích trọn đặc trƣng. Các đặc trƣng này đƣợc đối sánh với các đặc trƣng có sẵn trong cơ sở dữ liệu. Những tệp âm thanh nào trong cơ sở dữ liệu có đặc trƣng tƣợng tự với đặc trƣng của tệp âm thanh trong câu truy vấn sẽ là kết quả. Hệ thống sử dụng độ đo Minkopsky (Euclidean, Mahattan) trong đối sánh tƣơng tự giữa các đặc trƣng. Luận văn này sử dụng mô hình trong hình 2.21 trên đây để xây dựng chƣơng trình thử nghiệm. Việc phát triển đƣợc mô tả đầy đủ trong chƣơng 3.63 CHƢƠNG 3: XÂY DỰNG CHƢƠNG TRÌNH THỬ NGHIỆM HỆ THỐNG TÌM KIẾM ÂM THANH 3.1. Giới thiệu bài toán thử nghiệm a. Phát biểu bài toán: Xây dựng hệ thống lƣu trữ dữ liệu các giọng nói, bài hát, bài giảng. Hệ thống có khả năng tìm kiếm tệp âm thanh theo nội dung. Dữ liệu đầu vào: Các file ca nhạc, file ghi âm trong khuôn dạng wav đƣợc lƣu trữ trong bảng cơ sở dữ liệu. Các kỹ thuật lƣu trữ âm thanh: có thể lƣu trữ tệp âm thanh gốc, có thể lƣu trữ các tên tệp âm thanh, loại tệp âm thanh, hoặc mô tả các loại tệp đó). Các kỹ thuật tìm kiếm âm thanh: có nhiều cách, có thể tìm theo tên, theo mô tả, ... Kết quả: Các tệp âm thanh tƣơng tự với tệp âm thanh ở đầu vào của hệ thống. b. Lựa chọn thuật toán Với mục đích cài đặt thực nghiệm một thuật toán trích chọn đặc trƣng âm thanh để xây dựng một chƣơng trình tìm kiếm âm thanh theo nội dung, học viên lựa chọn phƣơng pháp trích chọn đặc trƣng MFCC vì trong phép biến đổi sử dụng đặc trƣng MFCC, tín hiệu âm thanh đƣợc lọc theo thang cảm nhận của hệ thống thính giác của con ngƣời- một hệ thống nhận dạng âm thanh hoàn hảo. MFCC làm nổi bật các thành phần tín hiệu nhạy cảm với tai ngƣời cũng nhƣ các đột biến theo thời gian của tín hiệu, có thể giúp phát hiện những thay đổi trong giai điệu của tín hiệu, thể hiện sự vƣợt trội khi sử dụng để nhận dạng âm thanh theo thời gian, đặc biệt là nhận dạng tiếng nói. C. Lựa chọn ngôn ngữ lập trình Học viên lựa chọn sử dụng Matlab làm môi trƣờng lập trình vì Matlab là ngôn ngữ lập trình khoa học kỹ thuật hỗ trợ rất mạnh các hàm tính toán64 toán học và xử lý tín hiệu số nhƣ hàm tính toán biến đổi Furier, biến đổi Cosin rời rạc (DCT), ...là các phép tính sử dụng trong phép phân tích MFCC. Thêm vào đó, cộng đồng ngƣời sử dụng MATLAB ngày càng phát triển nhiều module phần mềm, kể cả những mô đun mã nguồn mở để bổ sung thêm nhiều chức năng mới, cũng nhƣ các Toolbox (bộ công cụ) với phạm vi chức năng chuyên dụng cho từng chuyên ngành cụ thể nhƣ xử lý ảnh, xử lý âm thanh, xử lý video, tính toán song song, tính toán thống kê, mô phỏng cho MATLAB. 3.2. Cài đặt thử nghiệm hệ thống tìm kiếm âm thanh Hệ thống nhận dạng âm thanh SpeakIden đƣợc học viên phát triển trên nền ngôn ngữ lập trình kỹ thuật Matlab phiên bản R2009a, sử dụng một số thƣ viện mã nguồn mở của tác giả Roger Jang thuộc nhóm phát triển Mirlab và thƣ viện mã nguồn mở Voicebox của tác giả Mike Brookes, khoa kỹ thuật điện và điện tử, đại học kỹ thuật Hoàng gia, London, UK. 3.2.1. Mô hình hệ thống Hình 3.1 : Mô hình hệ thống nhận dạng giọng nói65 Hệ thống sử dụng đặc trƣng MFCC để nhận dạng âm thanh. Ở bƣớc chuẩn bị, thực hiện trích chọn đặc trƣng toàn bộ các tệp âm thanh trong CSDL âm thanh theo phƣơng pháp MFCC để thu đƣợc các vector đặc trƣng, tạo thành CSDL đặc trƣng. Ở bƣớc nhận dạng, tệp âm thanh cần nhận dạng sẽ đƣợc trích chọn vector đặc trƣng MFCC rồi đối sánh với các vector đặc trƣng trong CSDL đặc trƣng để tìm ra vector đặc trƣng có độ tƣơng đồng cao nhất bằng cách sử dụng độ đo khoảng cách Ơclit để so sánh khoảng cách giữa 2 vector, từ đó truy lục đƣợc tệp âm thanh phù hợp nhất. : 3.2.2. Luồng dữ liệu trong chƣơng trình và các tham số thực nghiệm 3.2.2.1. Chuẩn bị dữ liệu Dữ liệu âm thanh gồm giọng đọc của một số học sinh Trƣờng THPT Tạo=CSDL=Lƣu=CSDL=Nhận dạng= Thêm vào CSDL Trích dẫn KQ=66 Trần Tất Văn, các học sinh lớp 11B1, 11B2, 11B3, 10C1, 10C2,10C4 và một số đồng nghiệp đƣợc thu âm trong thời gian khoảng 30 giây, tần số lấy mẫu 22050 Hz (hệ thống cho phép tùy chỉnh tần số lấy mẫu), sử dụng 16 bit mã hóa. Dữ liệu âm thanh của mỗi ngƣời đƣợc tách làm nhiều phần với nội dung đọc hoàn toàn khác nhau, sau đó một phần đƣợc đƣa vào trích chọn đặc trƣng để tạo cơ sở dữ liệu đặc trƣng, các phần còn lại dùng để nhận dạng. 3.2.2.2. Xây dựng cơ sở dữ liệu đặc trƣng Các tệp âm thanh đƣợc phân khung với kích thƣớc mỗi khung đƣợc tính toán động theo tần số lấy mẫu theo công thức : samples/frame = pow2(floor(log2(0.03*fs))) Các khung đƣợc lấy chồng phủ lên nhau với độ phủ là một nửa khung. Các khung dữ liệu sau đó đƣợc cửa sổ hóa sử dụng cửa sổ Hamming (có thể tùy chỉnh). Tiếp theo, các khung dữ liệu đƣợc biến đổi sang miền tần số sử dụng phép biến đổi Fourier nhanh. Sau đó, sử dụng 20 băng lọc mel, lấy 12 hệ số Ceptral để làm nổi bật các tần số cảm thụ của tai ngƣời. Kết quả, thu đƣợc 12 vector hệ số MFCC, sử dụng thuật toán K-means để tính toán vector MFCC trung bình của 12 vector hệ số MFCC rồi lƣu vào cơ sở dữ liệu đặc trƣng. 3.2.2.3. Nhận dạng âm thanh Tệp âm thanh cần nhận dạng sẽ đƣợc thực hiện trích chọn đặc trƣng theo các bƣớc nhƣ trên để thu đƣợc vector đặc trƣng MFCC. Sau đó vector này đƣợc đối sánh với các vector đặc trƣng trong CSDL đặc trƣng bằng cách sử dụng hàm Ơclit để tính toán khoảng cách giữa 2 vector. Kết quả sau bƣớc này sẽ thu đƣợc vector đặc trƣng "gần nhất" với vector đặc trƣng của tệp âm thanh cần nhận dạng, từ đó sẽ truy lục đƣợc tệp âm thanh phù hợp nhất trong cơ sở dữ liệu. 3.2.3. Một số chức năng của chƣơng trình Hình dƣới minh họa giao diện đồ họa dạng hộp thoại của chƣơng trình.67 Hình 3.2: Giao diện của phần mềm SoundFinder Chức năng thu âm trực tiếp: Cho phép thu âm giọng nói của ngƣời dùng, lƣu lại dƣới dạng tệp .wav. Có thể tùy chỉnh tần số lấy mẫu và thời gian thu âm trên cửa sổ giao diện của chƣơng trình. Chức năng tạo mới cơ sở dữ liệu đặc trưng: Tạo cơ sở dữ liệu đặc trƣng từ các tệp âm thanh định dạng .wav trên máy tính Chức năng lưu cơ sở dữ liệu đặc trưng: Lƣu cơ sở dữ liệu đặc trƣng dƣới định dạng .mat của Matlab Chức năng tải cơ sở dữ liệu đặc trưng đã có sẵn: Nạp cơ sở dữ liệu đặc trƣng có sẵn trên máy vào bộ nhớ của chƣơng trình68 Chức năng thêm mới người nói vào cơ sở dữ liệu: Thêm đặc trƣng của một tệp âm thanh mới thu vào cơ sở dữ liệu đặc trƣng đã có sẵn. Chức năng nhận dạng âm thanh: Nhận dạng tệp âm thanh trong cơ sở dữ liệu có độ tƣơng đồng cao nhất với các đặc trƣng của tệp âm thanh cần nhận dạng. Chức năng trình diễn tệp âm thanh Xuất tín hiệu âm thanh ra lối ra âm thanh analog của máy tính. 3.2.4. Kết quả thực nghiệm Dữ liệu âm thanh gồm giọng đọc của một số học sinh Trƣờng THPT Trần Tất Văn, các học sinh lớp 11B1, 11B2, 11B3, 10C1, 10C2,10C4 và một số đồng nghiệp đƣợc thu âm trong thời gian khoảng 30 giây, tần số lấy mẫu 22050 Hz (hệ thống cho phép tùy chỉnh tần số lấy mẫu), sử dụng 16 bit mã hóa 90% Kết quả thử nghiệm cho thấy, với các tệp âm thanh đƣợc tách ra từ một lần thu âm nhƣng nội dung đọc khác nhau .69 Trích chọn đặc trƣng Nhận dạng âm thanh trong CSDL70 KẾT LUẬN VÀ ĐỀ NGHỊ Luận văn trên đây đã giới thiệu một số phƣơng pháp tìm kiếm âm thanh theo nội dung, bao gồm tình hình nghiên cứu và hƣớng phát triển của việc tìm kiếm dữ liệu âm thanh hiện nay, các khái niệm cơ sở và chọn lọc một số phƣơng pháp, giải thuật nghiên cứu đã đƣợc chứng minh là hiệu quả thông qua các thí nghiệm trong thời gian gần đây. Việc tìm kiếm âm thanh theo nội dung nói chung và nhận dạng giọng nói nói riêng là một vấn đề khó, đòi hỏi kết hợp nhiều phƣơng pháp khác nhau, sử dụng nhiều bộ tham số đặc trƣng khác nhau. Trong khuôn khổ luận văn mới chỉ cài đặt thử nghiệm hệ thống nhận dạng giọng nói sử dụng một đặc trƣng MFCC, chƣa kết hợp thêm các đặc trƣng khác nhƣ tần số cơ bản, formant… Luận văn đã thực hiện đƣợc: - Tìm hiểu các đặc trƣng của âm thanh và tiếng nói. - Tìm hiểu một số phƣơng pháp trích chọn đặc trƣng sử dụng MFCC, tần số cơ bản F0 và Formant. - Đề xuất một mô hình cho hệ thống nhận dạng tìm kiếm âm thanh. Cài đặt đƣợc phần mềm thử nghiệm trên nền Matlab. Tuy nhiên, luận văn vẫn còn một số hạn chế cần phát triển thêm : - Bộ dữ liệu thử nghiệm quá nhỏ. - Chƣa nghiên cứu và cài đặt các kỹ thuật chỉ mục cho cơ sở dữ liệu. - Chƣa khảo sát đánh giá đƣợc tính hiệu quả về mặt thời gian tìm kiếm cũng nhƣ sự ảnh hƣởng của các tham số nhƣ độ dài tệp nhận dạng, số lƣợng mẫu âm thanh trong cơ sở dữ liệu âm thanh, số hệ số MFCC và số băng lọc sử dụng…71 TÀI LIỆU THAM KHẢO Tiếng Việt [1] Đặng Văn Chuyết, Ngô Minh Dũng “Khảo sát tính ổn định của một số đặc trưng ngữ âm trong nhận dạng người nói” [2] Đặng Văn Đức, CSDL đa phƣơng tiện, Bài giảng cho cao học, Đại học Công nghệ thông tin và truyền thông, Đại học Bách khoa - Hà Nội, Đại học Công nghệ 2005-2014 [3] ETSI, “ES 202 050 V1.1.5 (2007-01)” , Chuẩn cho xử lý, truyền dẫn và nhận dạng tiếng nói của tổ chức tiêu chuẩn châu Âu ESTI. [4] Phạm Văn Sự, Trƣơng Xuân Thành, “Giáo trình xử lý tiếng nói”, Học viện Công nghệ Bƣu chính Viễn thông. Tiếng Anh [5] Dalibor Mitrovic et.al., Features for Content-Based Audio Retrieval, Vienna University of Technology, 2010. [6] DALIBOR MITROVI´ C et al, “Features for Content-Based Audio Retrieval”, Vienna University of Technology, [email protected]. [7] Dabbala Rajagopal Reddy, “Speech Recognition”,Academic Press Inc., New York, New York, first edition, 1975. [8] Guojun Lu, Multimedia Database Management Systems, Artech House, Boston – London, 1999 [9] Liu Z. and Q.Huang, Content-based indexing and retrieval by example in audio, in ICME 2000. [10] Subrahmanian V.S., Principles of Multimedia Database Systems, Morgan Kaufmann Publishers, Inc., California, 1998.72 [11] Jyh-Shing Roger Jang, "Speech and Audio Processing Toolbox", available from the link at the author's homepage at "http://mirlab.org/jang". [12] VOICEBOX- toolbox for speech processing. Home page: http://www.ee.ic.ac.uk/hp/staff/dmb/voicebox/voicebox.html. [13] Z.Liu and Q.Huang, “Content-based indexing and retrieval by example in audio,” in ICME 2000, 2000.73 PHỤ LỤC A Sơ lƣợc về MATLAB MATLAB là ngôn ngữ lập trình khoa học kỹ thuật nổi tiếng của công ty MathWorks Inc. Ƣu điểm nổi bật của MATLAB là khả năng tính toán và biểu diễn đồ hoạ kỹ thuật nhanh chóng, đa dạng và chính xác cao. Thƣ viện hàm của MATLAB bao gồm rất nhiều chƣơng trình tính toán con; Các chƣơng trình con này giúp ngƣời sử dụng giải quyết nhiều loại bài toán khác nhau, đặc biệt là các bài toán về ma trận, số phức, hệ phƣơng trình tuyến tính cũng nhƣ phi tuyến. MATLAB cũng cho phép xử lý dữ liệu và biểu diễn đồ hoạ trong không gian 2D và 3D với nhiều dạng đồ thị thích hợp, giúp ngƣời sử dụng có thể trình bày kết quả tính toán một cách trực quan và thuyết phục hơn. Hình 3.3: Cửa sổ giao diện của Matlab Giao diện của Matlab gồm 4 của sổ giao diện sau: - mmand Window: cửa sổ chính của MATLAB, tại đây ta thực hiện toàn bộ việc nhập lệnh và nhận kết quả tính toán. Dấu >> là dấu đợi lệnh, sau khi nhận lệnh và kết thúc bằng động tác nhấn phím Enter, MATLAB sẽ xử lí lệnh và xuất hiện kết quả ở dòng dƣới.74 - Command History: tất cả các lệnh đã sử dụng trong Command Window đƣợc lƣu trữ và hiển thị tại đây. Có thể thực hiện lệnh cũ bằng cách nhắp đúp chuột vào lệnh đó. Cũng có thể cắt dán, sao chép, xóa cả nhóm lệnh hoặc từng lệnh riêng rẽ. - Workspace Browser: là một vùng nhớ động trong vùng nhớ của chƣơng trình tự động hình thành khi MATLAB đƣợc khởi động và xóa khi thoát MATLAB. Workspace lƣu giữ các biến khi ta sử dụng MATLAB. Tất cả các biến trong MATLAB đều đƣợc hiển thị tại cửa sổ Workspace Browser với các thông tin về tên biến, giá trị, kích cỡ Byte và loại dữ liệu.75 - Current Directory: Nhờ cửa sổ này ngƣời sự dụng có thể nhanh chóng nhận biết các thƣ mục con và các tập tin (file) đang có trong thƣ mục hiện hành. Các thao tác mở file, lƣu file, tìm M-file để thực thi…có mức ƣu tiên cao nhất trong thƣ mục hiện hành. Với các bài toán đơn giản, chỉ cần dùng ít câu lệnh MATLAB, ta giải bằng cách nhập từng lệnh tại cửa sổ Command window. * Một số lƣu ý khi nhập lệnh: - MATLAB luôn hiển thị kết quả của câu lệnh trên màn hình. Nếu muốn MATLAB không hiển thị kết quả thì cuối câu lệnh ta đặt thêm dấu chấm phẩy (;). - Nhiều câu lệnh có thể đặt chung trên một dòng nhƣng bắt buộc phải phân cách nhau bởi dấu phẩy (,) hoặc chấm phẩy (;). Không cho phép phân cách các lệnh bằng khoảng trống. Nếu cuối lệnh nào có dấu phẩy thì MATLAB hiển thị kết quả, còn dấu chấm phẩy thì không hiển thị kết quả. Ví dụ: Window x = 0:pi/100:2*pi; y = sin(x); plot(x,y) :76 Hình 3.4. Đồ thị hàm số sin Lập trình M-File từng câu lệnh tại cửa sổ Command window, , thay vì nhập và thực thi77 . Trong MATLAB, M-file là các file chƣơng trình đƣợc soạn thảo và lƣu ở dạng văn bản. Có hai loại M-file là Script file (file lệnh) và Function file (file hàm). Cả hai đều có phần tên mở rộng là ".m ". MATLAB có rất nhiều M-file chuẩn đƣợc xây dựng sẵn. Ngƣời dùng cũng có thể tạo các M-file mới tuỳ theo nhu cầu sử dụng. Lập trình dạng SCRIPT FILE -file: Cách 1: Trong command window gõ lệnh edit Cách 2: Vào menu File >New >M-File Cách 3: Nhắp chuột vào icon Lƣu: Vào menu File > Save > đặt tên tập tin > nhắp nút save. Tập tin Scrift file có phần mở rộng là ".m", và đƣợc lƣu vào thƣ mục hiện hành. Nếu không có sự lựa chọn khác thì thƣ mục hiện hành đƣợc mặc định là thƣ mục work của MATLAB. Tên tập tin phải bắt dầu bằng ký tự chữ, không có khoảng trống giữa các ký tự (giống nhƣ quy định về tên biến). Gọi thực hiện SCRIPT FILE: - Cách 1: Trong cửa sổ soạn thảo nhắp chuột vào nút run trên thanh toolbar. - Cách 2: Trở về màn hình Command window và gõ tên file (không có phần mở rộng “.m”), sau đó nhấn Enter để thực thi. Lƣu ý là dù gọi thực hiện theo cách 1 hay cách 2 thì MATLAB cũng đều xuất kết quả tính toán tại cửa sổ Command Window. Mở một M-file đang có để xem lại hay chỉnh sửa: - Cách 1: Trong cửa sổ Editor hoặc Command window, vào menu File >open >… - Cách 2: Vào cửa sổ Workspace, nhắp đúp chuột vào tên M-file cần mở.78 - Cách 3: Tại Command window, gõ lệnh edit ('đƣờng dẫn\tên file') Ví dụ : S = 1+2+3+…+n - n=input('Nhap so so hang can tinh tong n = '); k=0; S=0; %gia tri ban dau cua tong s while (k<=n) %k?t thúc vòng l?p khi không còn th?a ?ki?n S=S+k; k=k+1; end fprintf('Tong so %d so tu nhien dau tien la %d' ,n,S) "vd_tongN.m" >> vd_tongN.m : >> vd_tongN Nhap so so hang can tinh tong n = 10 Tong so 10 so tu nhien dau tien la 55>> Lập trình dạng FUNCTION FILE Tƣơng tự nhƣ trong toán học, các hàm (function) trong MATLAB sẽ79 nhận vào giá trị của các đối số và trả về giá trị tƣơng ứng của hàm. Trình tự tạo và thực thi một file hàm bao gồm các bƣớc nhƣ sau: Mở cửa sổ Editor: Thực hiện tƣơng tự nhƣ Scrift file Soạn thảo: Cấu trúc chuẩn của một hàm: function [danh sách tham số ra] = tên hàm (danh sách tham số vào) Lƣu: Nhƣ cách lƣu của Scrift file. Khi lƣu hàm, MATLAB sẽ lấy tên hàm làm tên file, ngƣời lập trình không nên sửa lại tên này để tránh lẫn lộn khi gọi thực hiện hàm. Đặc điểm của hàm: - Các hàm chỉ thông tin với MATLAB thông qua các biến truyền vào cho nó và các biến ra mà nó tạo thành, các biến trung gian ở bên trong hàm thì không tƣơng tác với môi trƣờng MATLAB. - Các hàm có thể sử dụng chung các biến với hàm khác hay với môi trƣờng MATLAB nếu các biến đƣợc khai báo là biến toàn cục. Để có thể truy cập đƣợc các biến bên trong một hàm thì các biến đó phải đƣợc khai báo là biến toàn cục trong mỗi hàm sử dụng nó. - Một M-file có thể chứa nhiều hàm. Hàm chính (main function) trong M-file này phải đƣợc đặt tên trùng với tên của M-file. Các hàm khác đƣợc khai báo thông qua câu lệnh function đƣợc viết sau hàm đầu tiên. Các hàm con (local function) chỉ đƣợc sử dụng bởi hàm chính, tức là ngoài hàm chính ra thì không có hàm nào khác có thể gọi đƣợc chúng. Tính năng này cung cấp một giải pháp hữu hiệu để giải quyết từng phần của hàm chính một cách riêng rẽ, tạo thuận lợi cho việc lập một file hàm duy nhất để giải bài toán phức tạp. Ví dụ 2: ax2+bx+c=0 -: function [x1,x2]=vd_gptb2(a,b,c) if nargin<3 error('Vui long nhap du 3 he so cua phuong80 trinh') elseif a==0 x1=-c/b; x2=[ ]; else D = b^ 2 - 4*a*c; x1 = (-b+sqrt(D))/(2*a); x2 = (-b-sqrt(D))/(2*a); end "vd_gptb2.m": =1, b=11, c=8 nhƣ sau: >> [x1,x2]=vd_gptb2(1,11,8) x1 = -0.7830 x2 = -10.217081 PHỤ LỤC B Một số mã nguồn Hàm tính toán MFCC function [parameter, yPreEmp]= wave2mfcc(y, fs, FP) % wave2mfcc: Wave to MFCC (Mel-Frequency Cepstral Cofficient) conversion % Usage: % parameter = wave2mfcc(y, fs, FP) % parameter: MFCC and log energy, plus their delta value if necessary. % fs: sampling rate % FP: Parameters for deriving the speech features. You can use mfccParamSet.m to obtain the parameters. % if nargin<1, selfdemo; return; end if nargin<2; fs=8000; end if nargin<3, FP=mfccParamSet(fs); end y=double(y); % Convert to double y=y-mean(y); % Shift to zero mean % ====== Step 1: pre-emphasis. yPreEmp = filter([1, -0.95], 1, y); % ====== Step 2: frame blocking. framedY = buffer2(yPreEmp, FP.frameSize, FP.overlap);82 filterBankParam = getTriFilterParam(FP.frameSize, fs, FP.tbfNum, 0); % Parameters for triangular filter bank parameter = []; for i = 1:size(framedY, 2), % ====== Step 3: hamming window. Wframe = hamming(FP.frameSize).*framedY(:,i); % ====== Step 4: fast fourier transform. fftMag = abs(fft(Wframe)); halfIndex = floor((FP.frameSize+1)/2); fftMag = fftMag(1:halfIndex); fftMag = interp1(1:halfIndex,fftMag,1:1/FP.alpha:halfIndex)'; % VTLN fftMag = [fftMag;zeros(halfIndex-length(fftMag),1)]; % ====== Step 5: triangular bandpass filter. % tbfCoef = triBandFilter(fftMag, FP.tbfNum, fstart, fcenter, fstop); tbfCoef = triBandFilter(fftMag, FP.tbfNum, filterBankParam); % ====== Step 6: cosine transform. (Using DCT to get L order mel-scale- cepstrum parameters.) mfcc = melCepstrum(FP.cepsNum, FP.tbfNum, tbfCoef); parameter = [parameter mfcc']; end % ====== Add energy if (FP.useEnergy==1) energy = sum(framedY.^2)/FP.frameSize; logEnergy = 10*log10(eps+energy);83 parameter = [parameter; logEnergy]; end % ====== Compute delta energy and delta cepstrum % with delta is better for telephone digit recognition HMM if (FP.useDelta>=1) deltaWindow = 2; paraDelta = deltaFunction(deltaWindow, parameter); parameter = [parameter; paraDelta]; end if (FP.useDelta==2) paraDeltaDelta = deltaFunction(deltaWindow, paraDelta); parameter = [parameter; paraDeltaDelta]; end % ====== Subfunction ====== % === Self demo function selfdemo waveFile='what_movies_have_you_seen_recently.wav'; [y, fs]=wavread(waveFile); FP=mfccParamSet(fs); FP.useDelta=0; mfcc0= feval(mfilename, y, fs, FP); fprintf('No. of extracted frames = %d\n', size(mfcc0, 2)); subplot(3,1,1); surf(mfcc0); box on; axis tight; title(sprintf('MFCC of "%s"', waveFile)); FP.useDelta=1;84 mfcc1=feval(mfilename, y, fs, FP); subplot(3,1,2); surf(mfcc1); box on; axis tight; title(sprintf('MFCC waveFile)); of "%s"', FP.useDelta=2; mfcc2=feval(mfilename, y, fs, FP); subplot(3,1,3); surf(mfcc2); box on; axis tight; title(sprintf('MFCC waveFile)); of "%s"', % === Triangular band-pass filters function tbfCoef = triBandFilter(fftMag, P, filterBankParam) fstart=filterBankParam(1,:); fcenter=filterBankParam(2,:); fstop=filterBankParam(3,:); % Triangular bandpass filter. for i=1:P for j = fstart(i):fcenter(i), filtmag(j) = (j-fstart(i))/(fcenter(i)-fstart(i)); end for j = fcenter(i)+1:fstop(i), filtmag(j) = 1-(j-fcenter(i))/(fstop(i)-fcenter(i)); end tbfCoef(i) = sum(fftMag(fstart(i):fstop(i)).*filtmag(fstart(i):fstop(i))'); end tbfCoef=log(eps+tbfCoef.^2); % === TBF coefficients to MFCC85 function mfcc = melCepstrum(L, P, tbfCoef) % DCT to find MFCC for i = 1:L coef = cos((pi/P)*i*(linspace(1,P,P)-0.5))'; mfcc(i) = sum(coef.*tbfCoef'); end % === Delta function function parameter = deltaFunction(deltaWindow,parameter) % compute delta cepstrum and delta log energy. rows = size(parameter,1); cols = size(parameter,2); %temp = [zeros(rows,deltaWindow) parameter zeros(rows,deltaWindow)]; temp = [parameter(:,1)*ones(1,deltaWindow) parameter parameter(:,end)*ones(1,deltaWindow)]; temp2 = zeros(rows,cols); denominator = sum([1:deltaWindow].^2)*2; for i = 1+deltaWindow : cols+deltaWindow, subtrahend = 0; minuend = 0; for j = 1 : deltaWindow, subtrahend = subtrahend + temp(:,i+j)*j; minuend = minuend + temp(:,i-j)*(-j); end; temp2(:,i-deltaWindow) = (subtrahend + minuend)/denominator; end;parameter = temp2;

- Xem thêm -

Tài liệu liên quan

Bình luận